1. CẢM XUÂN
Đêm qua lất phất mưa xuân
Sáng nay đào nụ trước sân hé cười
Rung rinh cành quất đỏ tươi
Dò lan như cũng chiều người đơm hoa
Đu đưa vàng bưởi sau nhà
Hồng nhung ngát nhụy bạch trà trắng bông
Mạ non thay lá trên đồng
Xuân tươi trời đất xuân hồng má em.
Phương Thúy
2. TẦM XUÂN
Tìm về cái thuở xa xưa
Cái ngày em mới chớm vừa lên xuân
Má hồng mọng trái bồ quân
Trong veo ánh mắt thanh tân gọi mời
Xuân xanh mơn mởn màu cười
Vu vơ tóc thả diệu vời đoan trang
Thướt tha liễu biếc bên đàng
Miên man mây trắng giăng hàng phơi tơ
Phiêu bồng đêm lạc lối mơ
Tìm em không thấy, vu vơ giận hờn
Thơ yêu lỡ nhịp cung đờn
Mong manh rơi phía chập chờn tháng Ba
Tím đau lên mắt hoa cà
Tầm xuân xanh biếc… em và xuân đi.
Bùi Ái Nhân
3. NGOẠI TÔI
Con về ngoại đã xa xanh
Bờ tre vạt nắng mong manh cuối ngày
Bến sông con nước vơi đầy
Cầu ao, gốc mít hao gầy tháng năm
Cơi trầu bụi phủ tơ giăng
Bình vôi cạn nước ánh trăng hững hờ
Khói nhang nghi ngút bàn thờ
Theo câu chuyện cổ tuổi thơ trôi về
Lưng còng tôm tép chợ quê
Còn đâu dáng ngoại chân đê cuối làng
Tiết thu tháng Bảy Vu Lan
Câu kinh tiếng kệ Niết Bàn xa xôi
Chỉ còn nấm cỏ xanh thôi
Vuông tròn ba tấc bồi hồi... ngoại ơi!
Nguyễn Quỳnh Anh
4. THÁNG BA
Tháng ba rải nắng sân đình
Cho hoa gạo nở, cho mình gặp ta
Nhớ nhau về lại tháng ba
Nhặt hoa gạo đỏ như là ngày xưa
Cái thời dãi nắng dầm mưa
Khó khăn vất vả mà chưa đủ đầy
Thương nhau ta nắm bàn tay
Cùng nhau đi hết tháng ngày bão giông...
Tháng ba hoa gạo bên sông
Rực lên đỏ cháy như lòng khát khao
Ước mơ đỏ thắm ngày nào
Như bông hoa gạo rơi vào... tháng ba
Thu Quỳnh
5. NGHĨ VỀ PHỤ NỮ
Mực nào ghi hết công lao
Của người phụ nữ từ bao nhiêu đời
Nước sông có lúc đầy vơi
Mẹ là con sóng vỗ lời yêu thương
Trong lòng ai cũng vấn vương
Vết chân trên mọi nẻo đường mẹ đi
Trời sinh anh đấng nam nhi
Cho em chia sẻ từ khi duyên nồng
Biển đời sâu rộng mênh mông
Câu ca tát cạn vợ chồng chung tay
Dạy cho con cháu hôm nay
Gương người phụ nữ sánh tày non cao
Phải đâu chỉ có má đào
Sắc màu phụ nữ bút nào vẽ xong.
Trần Thị Thanh Liêm
6. THÁNG BA
Tháng ba xuân đã đi chưa
Hay còn lưu luyến cơn mưa đầu mùa
Ngập ngừng hoa vải ban trưa
An nhiên khóm cúc sân chùa đơm bông!
Hoa gạo nhuộm đỏ bến sông
Thương mòn vai mẹ gánh gồng tháng ba
Chợ làng bánh đúc bánh đa
Chạm vào nỗi nhớ câu ca chợt buồn!
Gió đông phơi phới lúa non
Em thôn nữ tuổi trăng tròn nghiêng nghiêng
Nhanh tay rải nắng đồng chiêm
Cho xarnh, xanh cả một miền tháng ba!
Hải Thê
7. ĐÊM XUÂN
Thì thầm xuân gọi vào đêm
Giọt buông khe khẽ dịu êm rộn rang
Bồi hồi rạo rực xốn xang
Tiếng xuân tươi mới nhẹ nhàng thẳm sâu
Tim dù băng giá đến đâu
Bỗng dưng xao xuyến tình đầu ngân lên
Phập phồng hơi thở kề bên
Gọi tình trỗi dậy một miền lộc xanh
Ngàn năm xuân vẫn đơm nhành
Vẹn nguyên khí sắc chân thành bao dung
Hoạ cùng xuân chữ Thủy chung
Nâng niu quý trọng vô cùng xuân ơi
Mượn tình xuân của đất trời
Hoà thơ gửi tặng tình người nhân gian.
Nguyễn Quang Nhật Nam
8. PHỐ NHÃN ĐẦU MÙA
Hoa đầu mùa đã nở rồi
Tìm người xưa sớm nay ngồi nơi đâu
Hoa rơi lấm tấm mái đầu
Lang thang lạc đến bên cầu nhịp cong
Vòng về phố nhỏ Hải Đông
Hồng Châu quán Trúc hương nồng cà phê
Nhớ nhau ta lại tìm về
Đến bên gốc nhãn người quê đợi chờ
Thánh Thiên rặng nhãn mộng mơ
Trái Bầu sóng vỗ đôi bờ nên duyên
Tràng Thưa nhịp đã nối liền
Đông-Tây đặc sản bên miền hương say
Xa nhau đã bấy nhiêu ngày
Còn xuân mong được chạm tay một lần!
Nguyễn Đức Vân
9. MẸ GIỜ NHƯ TUỔI THƠ XƯA
Mẹ giờ như tuổi thơ xưa
Bàn chân lẫm chẫm, đung đưa nắng chiều
Hay hỏi chuyện, thích nói nhiều
Lúa đồng còn mẩy, cơm niêu cháy vàng…?
Đồng Sau, Đồng Thượng, Đồng Cang
Có còn ngày hội rộn ràng rạ rơm
Ai ơi thương cảnh thằng bờm
Chín trâu chẳng đổi, nắm cơm lại cười
Tình yêu ủ chín niềm vui
Hương thơm gạo mới, than vùi câu ca:
Trâu ta ăn cỏ đồng nhà…
Cháu con quần tụ cả ba gian cười
Gần trăm tuổi một cuộc đời
Còng lưng một chút cho trời mãi cong
Sông còn có lúc đục trong
Sống thời Nhật Pháp mà lòng vững tin
Cách mạng Tháng Tám bùng lên
Mẹ làm liên lạc đi tìm tự do…
Quê hương đổi mới từng giờ
Bước đi ngắn lại, nhấp nhô vai gầy
Tình xưa, nghĩa cũ đong đầy
Mẹ ngồi ôn lại tháng ngày cháo rau
“Một già một trẻ bằng nhau”
Câu ca thuở trước còn đau đến giờ.
Trịnh Toại
10. NHÂN NGÀY PHỤ NỮ 8-3
Nhân ngày PHỤ NỮ hôm nay
Lòng tôi rung động nhớ ngày tuổi thơ
Tiếng ru Mẹ nựng ầu ơ
Bao năm rồi - đến bây giờ vẫn ngân
Con mong mẹ sống ngàn năm
Để đời con ánh trăng rằm mẹ trao
Biển dâng lớp lớp sóng trào
Tiếp đời của mẹ - biết bao mẹ hiền,,,
Kìa em! Má lúm đồng tiền
Mẹ dâng em cả nàng tiên của đời
Áo em lộng lẫy hoa tươi
Mà trong lòng mẹ - cả đời ước mơ
Ngỡ bây giờ là bao giờ
Cho Tôi ôm trọn tuổi thơ Mẹ hiền
Giọt mưa thánh thót ngoài hiên
Tưởng như nước mắt Mẹ hiền nhớ Con
Đá kia nước chảy thời mòn
Me ơi: trung hiếu sắt son một lòng
Ai về, ai nhớ, ai mong
Nhớ ngày PHỤ NỮ cho lòng nhớ thương...
Đỗ Đức Yên
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo Minh Ngọc (ảnh 11, 12 và 13) ảnh Photo Huỳnh Tấn Minh (từ ảnh 14 đến 18), ảnh Photo Thắm Nguyễn (ảnh 19 và 20) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet