31. NHỚ BÀ
Năm nay cháu lại không về
Đã bao cái Tết xa quê, nhớ nhà
Phương nam nắng ấm chan hòa
Thèm sao chút lạnh như là rét xuân
Thương bà quét lá cuối sân
Vẫn mong ngoài cổng bước chân cháu về
Ngắn dài những tiếng chổi tre
Gió ơi đừng thổi hãy nhè nhẹ bay
Khói rơm làm khóe mắt cay
Củ khoai bà nướng đến nay vẫn thèm
Đêm khuya hiu hắt ánh đèn
Sáng ra hương cốm đầy trên sân nhà
Những hôm bà đi chợ xa
Cháu mong lắm những bánh đa, kẹo vừng
Biết đâu bà gánh oằn lung
Mớ rau, nải chuối, nhặt từng hạt cơm
Tóc bà không thể bạc hơn
Để cho cháu được no tròn giấc say
Nhọc nhằn bà đếm tháng ngày
Mong sao cháu lớn mai này bình an
Hôm nay trời đất vào xuân
Nhớ bà quét lá cuối sân thuở nào…
Ngọc Thảo
32. LỤC BÁT GIAO MÙA
Giao mùa Lục bát vàng nguyên
Leng keng xe cộ qua miền xa xăm
Đất thơm sợi tóc lên mầm
Ai gieo cung tím ngũ âm mơ hồ
Giao mùa Lục bát vu vơ
Lòng tôi yên tĩnh như tờ giấy than
Đâu đây lác đác lá bàng
Ngoài sân đã khớp ngựa hoang về trời
Giao mùa Lục bát chơi vơi
Có chàng lãng tử một thời bỏ quên
Văn chương chữ nghĩa dưới đền
Ông Từ nhặt lấy đặt lên thơ tình
Đêm qua em dạo chợ Đình
Sáng ngày thức dậy bình minh giao mùa .
Liên Phương
33. ÚP MẶT SÔNG QUÊ
Bôn ba quá nửa cuộc đời
Không sao quên được, khoảng trời quê hương
Dòng sông xanh mát thân thương
Như bầu sữa mẹ trong nguồn chảy ra.
Nặng lòng những giọt phù sa
Nuôi từ tấm bé cho ta nên người
Giờ đây phố thị đông vui
Mà sao cứ thấy vợi vời nhớ quê.
Đường đi trăm nẻo bộn bề
Cuối đời úp mặt sông quê dạt dào
Thỏa niềm mong ước khát khao
Sông xưa vẫn chảy ngọt ngào trong tim.
Bùi Quang Lục
34. CUỐI ĐÔNG
Cuối đông trời đất tần ngần
Gió mùa se sắt phân vân điều gì
Tự tình lá khóc cả khi
Còn xanh mơn mởn xanh rì nỗi đau
Sóng ngầm vật đáy sông sâu
Cạn ngày đông tiết còn đâu mùa màng
Một đời gồng gánh đa đoan
Hồng nhan trôi dạt thổi tràn đầy vơi
Sân chùa tụng lá vàng rơi
Gom bao kỉ niệm nói lời cuối đông
Mùa đi để bến mênh mông
Tôi và năm tháng bão giông giữa đời!
Nguyễn Thị Thúy Ngoan
35. XEM HÁT HỘI LÀNG
Nhớ lần xem hát hội làng
Gặp em tôi cứ ngỡ ngàng rằng ai
Người đâu da trắng, tóc dài
Dáng đi uyển chuyển, trang đài giọng ca
Một vùng trời đất nở hoa
Để tôi quên mất hội là người đông
Em tôi má lúm, môi hồng
Mắt dao cau liếc làm cong mái đình!
Người ơi xin chớ vô tình
Ngày xưa hai đứa chúng mình học chung.
Nhớ lần ép cánh phượng hồng
Trao nhau lưu bút những dòng còn ghi
Lúa xuân con gái đang thì
Em tôi vào hội tình quê ngọt ngào
Nguyễn Khoan
36. TIẾC MÌNH
Chiều chầm chậm
Mây lặng trôi
Ta lẻ bóng
Nhớ
Một thời Xuân quê
Cái thời…
Bị bỏ bùa mê
Bỗng dưng
Lăn lóc
Bỏ bê
Dỗi hờn
Tiếc mình
Thương giấc cô đơn…
Trần Trọng Giá
37. CỎ CHÁY TRÊN ĐỒNG!
Cha tôi chân đất đầu trần
Nắng mưa cỏ cháy trắng chân bụi bờ
Đánh phèn nên những câu thơ
Ca dao Lục Bát bên bờ đất nâu
Mẹ tôi gánh gió qua cầu
Phù sa bồi lở lẫn màu đục trong
Khom lưng tát nước gầu song
Giếng khơi đã vẹn một lòng tiết trinh
Trăng phơi xoã bóng sân đình
Gió đu cánh võng nên hình tháng năm
Sang giêng nước ngập trắng đồng
Trâu nằm nhai lại những dòng trầm tư!
Tôi đi ngày tháng thừa dư
Nay về lội lại ấm từ vũng chân!
Thương cha chân đất đầu trần
Thương mẹ năm tháng tảo tần áo cơm!
Nguyễn Quỳnh
38. LỜI RU CUỐI CHIỀU
Người đi bóng ngả xa xăm
Giọt chiều ai rụng mà nằm ngẩn ngơ
Tôi về nhặt tiếng ầu ơ...
Ru mùa tóc muộn, ru thơ cỗi cằn
Ru đường sỏi đá trở trăn
Ru em dốc đợi cong oằn giấc đêm
Ru lời một thuở dịu êm
Ru môi chưa cạn đã mềm chén say!
Thời gian hờ hững tóc phai
Để dòng sông rẽ làm hai lối chờ
Nửa trôi con nước lững lờ
Nửa phân vân cuối mịt mờ ảo loang
Mây chiều đã khép mi ngoan
Lời ru còn đọng giữa hoang lạnh đời !
Nguyễn Minh
39. MỜI ANH VỀ VỚI TÂY NGUYÊN!
Mời anh về đất Tây Nguyên
Mùa đông vàng rực bừng nên Dã Quỳ
Quanh nhà, quanh lối đường đi
Điểm tô cảnh sắc mỗi khi xuân về
Chào mời du khách thăm quê
Dã Quỳ vàng rực, mà mê mẩn lòng
Ai về cho thỏa nhớ mong...
Hanh khô, gió lạnh vàng bông tặng đời
Đón chào quý khách tới chơi
Tây Nguyên ngắm cảnh cái nôi Dã Quỳ.
Nguyễn Quang Huỳnh
40. THÁNG BA
Tôi đi nhặt rét tháng ba
Thấy xoan trước ngõ rộ hoa tím mờ
Tôi đi gom những vần thơ
Thấy cây hoa gạo lối chờ trổ bông
Tôi đi đò dọc ven sông
Xuôi chèo mát mái mà không muốn về
Tôi đi hứng gió triền đê
Thấy đàn cò trắng mải mê kiếm mồi
Tôi ngồi tình tự với tôi
Thấy mình như áng mây trôi giữa trời
Rượu suông nhắm với thơ chơi
Hồn như lạc giữa tình đời đắm say
Tôi đi mót nắng cuối ngày
Bước chân thập thõm lòng đầy vấn vương
Ngõ nhà ướt đẫm giọt sương
Trĩu cành hoa bưởi toả hương ngọt ngào
Tôi đi tìm khúc ca dao
Thấy bầy đom đóm bờ ao lập loè
Trăng ngà lơ lửng ngọn tre
Tiếng con chim cuốc gọi hè xốn xang
Tôi say trong giấc điệp vàng
Ngất ngây cõi mộng mơ màng sắc xuân.
Hải Quang
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo Trung Vq (từ ảnh 1 đến 5), ảnh Photo PT Trí Phan (ảnh 6 và 7) ảnh Photo Trung Vq (từ ảnh 8 đến 17) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet