21. LUNG LINH VẠN THỌ
Ngủ ngoan ký ức bâng khuâng
Những buồn vui cũ tần ngần bước đi
Tiếng chim leo lẻo xuân thì
Sớm mai như thể lời gì hoan ca
Lung linh vạn thọ sân nhà
Sắc vàng ấm áp nở hoa dịu dàng
Ngước nhìn cánh én bay ngang
Chạm miền nắng mới thênh thang xuân về
Rập rờn cánh bướm triền đê
Hồn nhiên hoa dại bùa mê vào hồn
Chiều rơi tịch mịch hoàng hôn
Hương trầm bảng lảng xóm thôn giao thừa
Chuông chùa theo gió tiễn đưa
Chuyện hôm qua đã thành xưa hỡi người
Lão mai vàng áo đôi mươi
Vịn câu lục bát gửi lời chúc xuân...
Tịnh Bình
22. HỒI ĐÓ SÔNG HƯƠNG
Mạ qua đò biệt quê nhà
Ngự Bình rưng rức sương nhoà nhạt theo
Hương Giang bao phận bọt bèo
Để người con Huế trốn nghèo xa quê
Một đi biết khó ngày về
Đành xin cắt mái tóc thề gởi sông
Nhớ thương mạ nén tấc lòng
Sông quê từ đó chiết dòng ly hương.
Nguyễn Liên Châu
23. ĐÊM TÌNH THU
Đêm thu cởi áo đa tình
Canh ba thả thính rập rình với thơ
Xót thầm con nhện giăng tơ
Phận Kiều lỡ bước vu vơ đoạn trường...
Canh đời bạc gió lạnh sương
Ba chìm bảy nổi sắc hương hao gầy
Bồn chồn xao xác heo may
Mảnh trăng lơ lửng sương dày lạnh đêm
Bồi hồi như thể chớm men
Trong tình thu chín thơm mềm khát khao
Bâng khuâng lạc giữa ồn ào
Miền yêu thăm thẳm... ngọt ngào môi say...!
Phạm Văn Tự
24. NẮNG THÁNG GIÊNG
Hôm về gặp nắng trổ hoa
Dưới hiên còn sót nụ ngà ngọc xuân
Tiếng cười - tiếng chúc - quây quần
Sang một năm mới gian truân không còn
Vườn giêng chim hót véo von
Nhà nhà no ấm vo tròn yêu thương
Em thơ vui vẻ đến trường
Qua rồi dịch bệnh trên đường bình yên
Buổi về lượm nắng tháng giêng
Tung vào trời đất một miền ca dao
Em về hứng cánh hoa đào
Nụ cười tươi thắm lời chào Nguyên tiêu.
Nguyễn Tấn On
25. ĐƯỢC NGƯỜI MẾN YÊU
Biết bao hình dạng khác nhau
Thiên nhiên ban tặng muôn màu đẹp tươi
Vai mang sứ mệnh truyền đời
Dù là “dại” vẫn được người mến yêu!
Đinh Y Văn
26. LÁ NỀN
Biếc xanh màu lá vững bền
Thương hoa giản dị cho nên đổi màu
Nguyện làm nền thắm nâng nhau
Vì hoa, vì cả mai sau giống nòi…
Đinh Y Văn
Lá nền: lá ngay sát dưới hoa có màu sắc đẹp
27. ÂM THẦM
Thân lươn bao quản lấm đầu*
Lặn vào đất kiếm mỡ màu nuôi cây
Âm thầm như những cánh tay
Giữ cây vững trước bão lay phũ phàng.
Đinh Y Văn
28. NGÀY XƯA CÒN ĐÓ HUY HOÀNG
Ngày xưa con nhớ thật nhiều
Mẹ ngồi xếp giấy thả diều con bay
Ngày xưa soi bóng trăng gầy
Nụ cười của Mẹ sáng đầy bóng trăng
Ngày xưa có nhớ gì chăng
Mẹ ngồi vá áo khâu bằng tình thương
Mẹ ơi, rong ruổi mười phương
Khắc ghi tình Mẹ dặm trường con qua
Mẹ ơi, dưa muối tương cà
Tuổi thơ còn đó Mẹ già tóc phai
Mẹ ơi, vuốt lại hình hài
Công ơn của Mẹ nặng vai tuổi đời
Ngày xưa con nhớ chẳng rời
Chị Hai chẻ củi con ngồi nấu cơm
Thằng Tư đi sớm về hôm
Thằng Năm hiếu thảo phụ ôm việc nhà
Ngày xưa năm tháng dần qua
Con giờ khuất nẻo rời xa ngõ làng
Ngày xưa còn đó huy hoàng
Mẹ già sáng mãi trăng vàng trong con.
Đặng Tường Vy
29. MỘNG XUÂN
Em từ quả thị bước ra
Hiền ngoan cô Tấm nết na dịu dàng
Thanh tân duyên dáng lụa làng
Mắt trăng lúng liếng rỡ ràng xinh tươi
Xuân lên trong tiếng oanh cười
Ròn tan khúc khích ngân lời nhớ thương
Âm thầm như đã tơ vương
Hình như “phải cảm” thơ tương tư rồi
Trăng xuân ngả ngớn lưng đồi
Giấc mơ xuống biển lên trời hái sao
Hẹn người ở phía chiêm bao
Kết thơ vương miện… ngọt ngào dâng yêu
Ái Nhân
30. XUÂN PHAI
Chạnh lòng mây trắng ngày xưa
Mai rơi rụng cánh xuân vừa đi qua
Đường xa bước lẻ đường xa
Hoàng hôn chợt đến nắng tà riêng ai
Làm cho tỉnh giấc phôi phai
Đời như giấc mộng lắt lay phận người
Xin em chỉ một nụ cười
Để anh cảm nhận đầy vơi cuộc tình
Đêm dài bỗng trở nghiêng mình
Lại nghe thương nhớ bóng hình người dưng
Ừ thì qua một mùa xuân.
Phong Điền
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo Thùy Lam (từ ảnh 7 đến 15) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet