1. NHÀ TÔI
Nhà tôi ở phía bình yên
Có kho cổ tích bà tiên giáng trần
Đường bừa in đậm dấu chân
Áo tơi nón lá phiên gần chợ xa
Nhà tôi ở núi Thanh Ba
Chum tương đội nón đậm đà nét quê
Đu hương theo gió chiều về
Thơm mùi rơm rạ chân quê ngõ Hầu
Bãi bờ những buổi rong trâu
Có con chim gáy lâu lâu ngân dài
Ngủ vùi trong bụi sớm mai
Hừng đông đón những giọt dài ngự rơi
Ngã ba xóm chợ hắt hơi
Ông lão chống gậy hỏi người lại qua
Nhà tôi ở phía đồng xa
Đất ươm cây lúa tiếng gà trong sương
Bà tôi hóa gió sau vườn
Ru cho hoa trái đưa hương dâng đời
Còn tôi lang bạt khắp nơi
Nay lòng chạnh nhớ chơi vơi quán nhà
Một chiều trên bến sông xa
Cho tôi tìm lại quê nhà mà thương
Chiều nay bỗng nhớ cố hương
Nghi Tàm ghé lại mà vương mắt cười!
Nguyệt Phạm
2. HOA VÔ ƯU
Lên non kiếm nụ thanh bình
Nhặt ngay được đoá hoa xinh giữa rừng
Muộn phiền theo gió qua thung
Cằn khô đá sỏi nở bừng an nhiên.
Tuổi thêm nắng hoá lực điền
Đem xuân thắp cả tới miền vô vi
Sân si cũng để làm gì
Lợi danh là cái chi chi mà giành?
Từ bi uống giọt thiện lành
Nhân gian khắp chốn mầm xanh thái hoà
Hôm nay gieo hạt thật thà
Mai đời nở đoá sa la ngọt ngào.
Cuộc người dài ngắn là bao
Cho đi để nhận ngày sau luân hồi
Cuối thu ngập lá vàng rơi
Xuân qua lộc biếc đâm chồi vô ưu!
Hoa Diên Vỹ
3. TẾT QUÊ
Lá dong xanh lẫn mây trời
Ông ngồi gói bánh gói lời ngàn xưa
Bốn mùa gói cả nắng mưa
Dẻo thơm lạt trúc buộc vừa vặn vuông
Lửa hồng ôm kín chân kiềng
Thì thầm chuyện kể nỗi niềm gần xa
Cành đào tủm tỉm đơm hoa
Cây nêu gọi én miền xa xôi về
Mưa dầm rắc bụi bờ đê
Để cơn gió bấc đi về ngả nghiêng
Không gian ngan ngát trầm hương
Bỗng nghe vị tết thân thương ấm nồng.
Trần Lan
4. VỊ QUÊ
Cha ngồi gói nắng buộc mưa
Mẹ đem nấu cả sớm trưa bộn bề
Lửa reo thơm toả hồn quê
Đường cày sấp ngữa nón mê tạc thành
Hương Xuân quyện bánh chưng xanh
Gian truân năm tháng mới thành người ơi
Mẹ cha nay đã về trời
Vị quê thơm dẻo.... bùi ngùi trong con.
Quang Hùng
5. XUÂN SANG
Lúa chiêm lấp ló xanh đồng
Vàng ươm lối hẹn cải ngồng nhà ai
Vườn xuân lộc biếc hương cài
Ríu ran chim hót sương mai nắng vờn
Hoa xoan rắc tím đầy vườn
Chắt tình mật ngọt từ hương đất trời
Nàng xuân lã lướt rong chơi
Đem mưa thả nhẹ ướt đôi vai gầy
Dăm cô thôn nữ rạng ngời
Du xuân cười vỡ khoảng trời trong xanh
Chuông chùa thả giọt thiện lành
Để cho muôn nẻo mầm xanh thái hoà
Nghiêng trời cánh én chao qua
Quê em vào hội nhạc xa vọng về.
Quang Hùng
6. TÌNH XUÂN
Lắng nghe từng giọt xuân tràn
Tiếng chim gọi bạn rộn ngàn lời yêu
Gió xuân thầm thỉ bao điều
Mưa non rót mật bên chiều
Nghiêng say
Chùa làng
Gót ngọc trang đài
Nắng vương má ửng
Tóc cài...
Em đi
Nghiêng nghiêng vành nón thầm thì
Đầu năm khấn nguyện điều chi...
ngập ngừng
Tôi về mơ thấy người dưng
Nghe tim chộn rộn
Chợt bừng
giấc xuân!
Quang Thiên Phú
7. CHA RĂNG HAO MÙA XUÂN VỀ
Mẹ địu bình minh đi đón mặt trời
Hạt ngô nhú mầm nghe bà kể chuyện
Ngọn gió cong
Cánh ná của cha như gió
Vẽ trăng lên sườn đồi
Ơ con suối Yavly tràn chảy
Chim Kơ Tia gọi mùa về
Nhà sàn lên khói
Rượu cần cất men
Nhà rông thôi cài then
Con ong cũng bay về hướng núi
Ngày ủ lũ chiêng đi ngủ
Đêm ngân cao qua đỉnh Tà Hoàng
Rẫy vàng trăng
Lúa thơm nồng tóc mẹ
Ngô nếp tròn tay em
Hoa cà phê hóa sữa trắng vườn đêm
Thác ru bóng núi
Cha hốt trăng vào gùi mẹ
Tiếng cười lấp lóa sao đêm !
Nguyễn Duy Hà
* Cha Rang Hao: một buôn( thôn) thuộc xã Đa Quyn, Đức Trọng, Lâm Đồng
8. MIỀN NHỚ THAN UYÊN
Tôi lên Tây Bắc một thời
Vui xuân
cùng với đất trời Than Uyên
Tình cờ lễ hội giao duyên
Gặp em
độ ấy
duyên tiền định dăng
Lòng đem mắc cạn mùa trăng
Về xuôi
mãi nhớ
duyên đằng đẵng đeo
Tôi như lãng tử rất nghèo
Ôm em bát gạo mang theo ấm lòng
Thế rồi đêm nhớ ngày mong
Quyết lên Tây Bắc thỏa lòng mộng mơ
Tìm em từ những ngày xưa
Một thời nhung nhớ mà chưa tỏ bày
Tôi lên miền nhớ xuân nay
Ngỡ như hái được mây bay ngang trời
Nhưng đi là để tìm người
Đã từng hứa hẹn một lời thề xưa
Than Uyên cơn gió giao mùa
Miền thương ngày ấy như vừa hôm nao
Hình như có phép nhiệm màu
Nhắc lòng mãi nhớ từ lâu một người
Gặp em tôi nở nụ cười
Xuân nay lễ hội
thương vời vợi em
Ném Còn tôi đứng để xem
Hướng tôi em nhắm em đem ném Còn.
Phạm Khang
9. LỤC BÁT THÁNG GIÊNG
Ta về hong tháng giêng ra
Chuốt lên tà áo lụa là của em
Hoa xoan tím rụng bên thềm
Tím như màu mực thuở miền xa xôi
Lẫn vào giọt nắng tinh khôi
Trong veo ánh mắt nụ cười ngây ngô
Lần theo về phía dại khờ
Khêu lên màu nhớ ngẩn ngơ bóng hình
Từ em một nụ cười xinh
Và ta thành kẻ thất tình đến sau
Héo khô một nửa buồng cau
Lá trầu không úa bạc màu tương tư.
Lưu Anh Đức
10. GIÓ NHÀ QUÊ
Về làng, gặp gió nhà quê
Gió từ đâu, gió đổ về thênh thang?
Gió cong cong bụi tre làng
Vi vu đồng sớm vắt sang đồng chiều
Trời quê rộng, gió quê nhiều
Khẽ nâng gió đã đẩy diều lên cao
Giò tràn đồng biếc bãi dâu
Tóc em đẫm gió thổi vào như mây
Nhầm đường ngược gió dễ say
Nhờ em nghiêng nón đỡ ngây ngất nhìn
Gió vào tôi, gió sang em
Chiều buông gió cứ thổi mềm bóng nhau.
Tuệ Đức
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet