21. XUÂN GÕ CỬA
Đã nghe xuân gõ cửa phòng
Tuổi cao mà vẫn thấy lòng xốn xang
Đón xuân chúc tết mấy hàng
Giữa trời đông lạnh, mây bàng bạc trôi
Mùa xuân tơ lụa đâu rồi
Mùa xuân rộn rã một thời trẻ trung
Xuân ra ngõ gặp anh hùng
Xuân nghe thơ Bác tưng bừng đêm xuân
Xuân nay hội tụ quây quần
Ta hồi tưởng lại những xuân qua rồi
Còn đâu cái tuổi đôi mươi
Nhìn nhau e ấp nụ cười giao duyên
Đâu rồi vành nón nghiêng nghiêng
Hứng mưa má lúm đồng tiền xinh xinh
Xuân nay ta lại gặp mình
Phơ phơ đầu bạc,mà tình… vẫn nguyên.
Trần Tích Thiện
22. XUÂN
XUÂN về vui khắp đó đây
Trái XUÂN chín mọng căng đầy sắc hương
Nắng XUÂN vàng óng tơ vương
Trời XUÂN gieo hạt yêu thương nồng nàn
Khoe XUÂN sắc thắm mai vàng
Rượu XUÂN nghiêng rót ly tràn sang ly
Hương XUÂN tỏa ngập lối đi
Giọt XUÂN lấp lánh từ khi giêng về
Lộc XUÂN thay áo vườn quê
Nụ XUÂN bung cánh tràn trề sắc hoa
Nhành XUÂN đơm nắng chan hòa
Tiếng XUÂN thánh thót như là rất thanh
Đường XUÂN rộn bước yến oanh
Thơ XUÂN vừa nảy mầm xanh nõn nà
Tình XUÂN đằm thắm mặn mà
Tuổi XUÂN trẻ mãi không già XUÂN ơi!
Ngân Hậu
23. NHỊP CẦU MÙA XUÂN
Trên đường thơ đến mùa xuân
Quãng vòng lối thẳng những lần đón đưa
Câu nào che nắng ban trưa
Bài nào đội để tránh mưa buổi chiều
Sông nào nổi đợt sóng yêu
Con thuyền ai chở những điều nhớ thương
Để rồi con chữ vấn vương
Cho bây giờ vẫn tỏa hương gió đồng
Nặng tình cha mẹ mênh mông
Thắm duyên từ ấy vợ chồng đậm sâu
Xuân về nhặt nhạnh đôi câu
Hành trang em đến nhịp cầu mùa xuân.
Trần Thị Thanh Liêm
24. NHẮN THỊ MẦU
Đánh chừa cái liếc lả lơi
Sợ ngàn mây bỗng giữa trời nổi giông
Quê mình đâu thiếu đàn ông
Sao đi rình táo rụng trong sân chùa
Lỡ buông giọt mắt bỏ bùa
Hớ hênh vạt áo gió lùa chung chiêng
Bẽ bàng ở chốn linh thiêng
Túm tay Tiểu Kính xô nghiêng Phật đài
Yếm đào phơ phất ghẹo trai
Bởi vầng trăng chớm canh hai đã tròn
Thói đời Mẹ Đốp mắn con
Còn làm Xã Trưởng mỏi mòn ngó theo
Đò đưa cấm giá điệu chèo
Hát câu bình thảo dạt bèo bãi hoang
Chẳng lo món phạt lệ làng
Cứ hơ hớ kẻo nhỡ nhàng tuổi xuân
Ngại gì miệng tiếng muôn dân
Đủ dìm chết kẻ đôi lần lẳng lơ
Về ao nhà tắm phởn phơ
Kệ bao gái dở vẫn mơ lên chùa
Thích thì lựa hái quả chua
Lại tung váy thắm cợt đùa trúc xinh
Sắm vai một ả đa tình
Thị Mầu mãi để hội đình ngả nghiêng.
Hoài Khánh
25. THƠ VÀ ĐỜI
Đầu năm gió nhẹ nắng vàng
Mùa xuân tuyệt đẹp như đang vẫy chào
Trong lòng bao nỗi khát khao
Uớc mình còn trẻ ngày nào thanh xuân
Đến nay tóc bạc mấy phần
Tuổi già hiện hữu bước chân chậm dần
Thôi đành làm bạn mùa xuân
Câu thơ dang dở khi gần khi xa
Tưới rau, giữ cháu, trông nhà
Lên fay tâm sự cho ta thỏa lòng
Bóng hồng liệu có còn mong?
Đầu xuân xin gửi những dòng luyến lưu
Bâng khuâng trong dạ rất nhiều
Gửi tình theo gió mến yêu tháng ngày
Bao giờ tay đặt trong tay
Nàng thơ tuyệt mỹ tình này khắc tâm
Nguyễn Công Thỉnh
26. HƯƠNG MÙA XUÂN
Hạt sương trên cỏ long lanh
Líu lo chim hót chuyền cành sớm mai
Nhẹ nhàng một bóng hình ai
Bước chân yểu điệu trang đài thướt tha
Dạo quanh một góc chợ hoa
Tiếng người í ới gần xa khắp làng
Trời mênh mang đất mênh mang
Bao nhiêu là sợi nắng vàng rung rinh
Trúc Mai hò hẹn với tình
Trời ơi một cặp môi xinh đỏ hồng
Gió từ cuối núi đầu sông
Hương mùa xuân đã ngát nồng nàn say
Vòng tay đỡ lấy vòng tay
Xuân đang đến mỗi một ngày trước hiên
Một mùa xuân rất thật hiền
Một mùa xuân rất bình yên... đang chờ!
Đồng Kế
27. XUÂN KHÔNG TUỔI
Dẫu Xuân chưa thật đủ đầy
Vẫn nghe ấm mỗi bờ cây mái nhà
Con tàu hối hả vào ga
Tiếng cười như muốn vỡ oà sắc Xuân
Làng xa mời gọi phố gần
Đường vui mời gọi bước chân lữ hành
Én mừng lượn giữa đồng xanh
Giọt sương lúng liếng trên cành dâu tơ
Đời vừa như thật như mơ
Với Xuân, dẫu chẳng hẹn giờ…càng Xuân.
Lê Hải Châu
28. CHIỀU TÂY BẮC
Rượu ngô gạn cả đáy bình
Mén mèn Tây Bắc bên mình có ta
Núi đồi mận đã nở hoa
Hương rừng ngào ngạt đường xa nên gần
Lửa hồng, Shi, Lượn... níu chân
Khèn môi, chỉ buộc bao lần nhớ nhau
Hẹn hò Noọng đến mùa sau
Lại chờ ban nở thắm màu khăn piêu
Chiến tranh chậm những mùa yêu
Ngác ngơ Châu Mộc một chiều thăm em
Bản xưa thấp thoáng ánh đèn
Nhà bên sườn núi lạ quen một thời
Gió lay rừng mận sương rơi
Sáo Mông dìu dặt thay lời ngỏ thương
Rừng sâu mòn gót thành đường
Men nồng Tây Bắc thêm vương vấn chiều!
Nguyễn Đức Vân
29. TÌNH MƠ...
Biết em từ thuở Thị Mầu
Hội làng chưa mở tìm đâu bây giờ?
Hẹn nhau gặp ở trong mơ
Liệu mình đã hết dại khờ hay chưa?
Xuân này có giống xuân xưa
Vẫn ôm gối chiếc, vẫn chưa có chồng?
Đêm chờ hơi ấm đàn ông
Lạnh giường lạnh gối từ trong ra ngoài...
Ngày mơ thấy tiếng con trai
Thì thào trong gió tưởng ai gọi mình
Thừa khao khát thiếu tang tình
Bao nhiêu hò hẹn vẫn hình như quên
Nằm mơ có kẻ ở bên…
Tỉnh giấc không thấy bắt đền ai đây?
Bụi mưa xuân sắp giăng đầy
Tình mơ.... là chuyện gió mây ngàn đời.
Đặng Vương Hưng
30. TAY THON NÂNG MỘT NHÁNH ĐÀO
Búp xinh nâng một nhánh đào
Thung thăng mộng ước khát khao vào đời
Châu nhường ngọc thẹn em ơi
Tay thon nâng cả đất trời vào xuân
Đường chiều níu ríu bàn chân
Bao nhiêu con mắt tần ngần liếc hoa
Người ta cứ kệ người ta
Em còn mang tết về nhà... mẹ mong
Đào hoa suối tóc bềnh bồng
Người dưng có hỏi... vườn hồng... vẫn chưa
Nếu chàng cái bụng có ưa
Thì sang liều liệu mà thưa mẹ thày
Giao thề buộc chỉ cổ tay
Thì này búp đấy nụ đây... phần chàng.
Phạm Luyến
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo Lưu Đức Dũng (từ ảnh 9 đến ảnh 10), ảnh Photo Hùng Nguyễn (ảnh 11, 12 và 13), ảnh Photo Loélia (ánh 19 và 20) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet