21. ĐÊM MỘNG CA DAO
Đêm xuân mộng
Gọi ca dao
Cỡi con sẻ xám bay vào hoàng hôn
Gặp em gánh thóc đầu thôn
Cái cười lúng liếng
Làm hồn đi hoang.
Đêm xuân mộng
Thấy em sang
Áo bà ba tím tím loang vườn cà
Thảo hiền nâng mẹ đỡ cha
Quả thị vỡ bốn
Đầy nhà sắc hương.
Đêm xuân mộng
Hẹn em luôn
Qua cầu dải yếm cứ tuồn tuột bay
Hạt mưa chưa rớt đã gầy
Lời yêu chưa hé
Đã ngây ngây sầu.
Đêm xuân mộng
Thấy rước dâu
Nửa đêm giờ tí rủ nhau động phòng
Cô dâu da trắng má hồng…
Bỗng dưng thức giấc
Nằm không một mình!
2009
(Tập thơ Giọt Lệ Trăng - NXB Văn Nghệ 2010)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
22. MÙNG HAI TÊT NGỦ VỚI MA
Những con ma rất hồn nhiên
Rủ nhau chui tọt vào mền cùng tôi
Ít khi tôi thấy ma cười
Nhưng đêm nay, ma với người hân hoan
Ma vừa hiền lại vừa ngoan
Không như người, lắm trò quàng với xiên
Mùa xuân cũng lắm muộn phiền
Gặp ma, lại thấy bớt điên cái đầu
Một ngày chẳng muốn đi đâu
Thuốc ngon nửa điếu, hít vào thở ra
Một ngày ngồi ngó xa xa
Đi qua đi lại, những ba bốn lần
Rượu nồng chửa đủ lâng lâng
Thấy nắng xuân, rụng trước sân vàng khè
Hình như chim hót, tôi nghe
Tự nhiên cảm thấy buồn tè, và đi
Ngày xuân cũng chẳng có chi
Đêm xuân, nghĩ lại có khi tuyệt vời
Được nghe mấy ả ma cười
Tuy không nói được những lời chung riêng...
Nguyễn Lãm Thắng
23. ВECHA (Голубенький, чистый)
Голубенький, чистый
Подснежник-цветок!
А подле сквозистый,
Последний снежок…
Последние слезы
О горе былом.
И первые грезы
О счастье ином
Apollon Nikolayevich Maikov
Dịch: MÙA XUÂN (HOA TUYẾT MONG MANH NỞ)
Hoa tuyết mong manh nở
Xanh lơ nhạt tinh khôi!
Ngay bên những bông tuyết
Cuối mùa lất phất rơi…
Những giọt buồn sau cuối
Tiễn nỗi đau đã qua.
Đón những ước mơ nhỏ
Hạnh phúc không còn xa.
Nguyễn Quỳnh Hương
14. NGÀY XUÂN ĐỌC KIỀU
Cỏ xanh trước thuở Nguyễn Du
Thanh minh lại chốn am tu Thuý Kiều
Bao đời thiếp dưới xanh rêu
Cành lê vô ngã trắng nhiều trong ta.
Dưới dòng dâu bể thi ca
Lặng im rễ cỏ trườn qua luân hồi
Hai trăm năm lẻ khóc cười
Kiều khoan dụi mắt, ướt rồi...vầng trăng!
Lãng quên ngủ với vĩnh hằng
Chiếc trâm giờ đã thay bằng cỏ hoa
Sắc tài đắm giữa xót xa
Thôi thơ đừng vớt bèo ma Tiền Đường.
Ta giờ trước cỏ ngồi thương
Kiều ơi cứ vịn khói hương, nguyện thề
Trang thơ Nguyễn chẳng chừa lề
Xăm xăm Kiều lạc lối về trần gian.
Ngón xưa còn lạc tiếng đàn
Mắt xưa còn lạc mấy hàng lệ rơi
Thuý Kiều ơi, Nguyễn Du ơi
Đến như cỏ cũng tìm nơi khóc mình!
Buông hờ nhát cuốc thanh minh
Nguyễn đau, thế thái nhân tình có đau?
Hai trăm năm nữa dãi dầu
Hoa lê rụng trắng mái đầu, ăn năn...
Trương Nam Hương
15. CHẠM TAY NHAU QUA MÙA XUÂN
Mình gắng chạm vào nhau
Qua một mùa xuân không nắng
Xa hay gần. Gần hay xa. Phố đầy hay phố vắng.
Em không biết nữa đâu, em chỉ đưa tay ra trước mặt
Bàn tay em có làm anh ấm lên chưa mà sao người em vẫn lạnh toát thế này?
Mình phải nhờ đến mùa xuân để chạm vào nhau
Dùng cái rét lần tìm ấm áp
Anh đừng cười, đừng ngồi im lặng thế
Áp môi anh vào ngón tay anh đi! Hơi ấm đã về
Hơi ấm làm run rẩy những đam mê.
Đêm nay gió lại điên cuồng mang tuyết về cửa sổ nhà em
Bàn tay đừng rời nhau, dù chỉ mới chạm vào nhau mà chưa nắm chặt.
Qua mùa xuân em gửi cho anh đôi mắt
Dõi nhìn về cả những bước chưa đi
Bước thận trọng nhé anh để mùa xuân của riêng ta không biến mất
Đừng để giữa chúng mình len vào một hạt tuyết khô rơi.
Sáng ra tuyết tan ướt xám chân trời
Em tin rằng mùa xuân từng đến.
Thụy Anh
16. CHÀO XUÂN
giữa thinh không nghe tiếng lá trở mình
hay tiếng ai thì thầm rất khẽ
có nụ hoa vừa hé
có mầm non sinh sôi.
mở cửa chào xuân
cất tất cả âu lo vào ngăn kéo
trong mờ sương mùa đi rất nhẹ
ta cũng chào một tuổi vừa qua.
cứ để cho nỗi nhớ thật thà
thút thít khóc trong một bài hát cũ
vu vơ cười trong giấc mơ khờ khạo
ngày tràn tay nở bung cánh mai vàng.
Vũ Thanh Hoa
17. THỨC DẬY MỘT MÙA XUÂN
Mùa xuân sáng nay thức dậy
Theo nhịp gà gáy tinh mơ
Ríu ran ở ngoài cửa bếp
Như là đang tập... làm thơ
Gà gáy chữ O, chữ Ơ
Mùa xuân nghe chừng rất vội
Nên cây liền thêm lộc mới
Nên đời thêm một mùa hoa
Mùa xuân bước đến sân nhà
Lững lơ mây bay xanh ngắt
Cúc vàng tự nhiên mở mắt
Tròn xoe hương ngọt đầu mùa
Và em vừa cắn hạt dưa
Đã biết mùa xuân gõ cửa
Bao dung và không chọn lựa
Xuân đến tất cả mọi nhà
Xuân thức dậy theo tiếng gà
Bước vào nhà em sớm lắm
Đầu hiên vàng hoa nở thắm
Trong em đầy bóng xuân về.
Lê Minh Quốc
18. NGƯỜI TRỄ HẸN MÙA XUÂN
Có những người đi chinh chiến không về...
Anh không về, dù đã hẹn mùa Xuân
Anh sẽ về ngày phố phường đổi mới
Bao xuân đến rồi đi, em vẫn đợi!
Trái tim em thầm nhắc biết bao lần
Anh vẫn còn đâu đó giữa mùa xuân
Tiếng chim hót, lá xanh niềm xúc động
Trời xanh quá, trẻ đùa reo cùng nắng
Mùa xuân ơi, anh trễ hẹn bao lần...
Anh đâu về cho kịp bước cùng xuân
Mai đã nở - một góc trời thinh lặng
Em qua phố, điệp vàng khoe sắc nắng
Bỗng bâng khuâng nghe vọng bước chân mình
Anh có về trong nắng ấm đầu Xuân?
Ngời tia sáng
cây đâm chồi hy vọng
Cho một ngày đất trời im tiếng súng
Anh ra đi
Rồi trễ hẹn - bao lần
Anh không về
Dù đã hẹn... mùa xuân...
Xuân 1988
Cao Quảng Văn
19. MỘT CHÚT HƯƠNG THỜI GIAN
Cơn gió mùa xưa về gõ cửa
Cho lòng ta nhớ Tết thế này
Em đến mà sao trời nóng quá
Đâu còn một chút mưa xuân bay ?
Em đến cùng ta xin ngồi lại
Treo một cành lan trong lặng im
Nhịp guốc nào quen xin gõ nhẹ
Đã nghe êm ả - gió qua thềm
Ta không xuống phố đi tìm Tết
Áo gió - xập xình nhạc phương Tây
Ở lại cùng ta em bé nhỏ
Nhớ chút hoa đào lác đác bay
Tết của riêng lòng ta giữ lại
Những thằng cu áo đỏ lon ton
Tết của riêng lòng ta giữ lại
Chiếc thuyền lan cũ hội chùa Hương
Ta không ra phố đi tìm Tết
Chiều cuối năm rồi - nắng đỉnh cây
Phố đông trả những người con gái
Tóc tém không còn thả gió bay...
1987
Đỗ Trung Quân
20. TIẾNG MÙA XUÂN
Hoa trắng nở cây rồi
Phố phường chưa biết tới
Bất chấp mọi tiếng ồn
Cây nghe qui luật gọi
Gọi thầm từ ruột đất
Xuyên bao tháng bao ngày
Nghe âm trong rễ tối
Nay sáng ở đầu cây.
Ta quên này quên khác
Góc phố tự quên mình
Riêng cành hoa tự nhớ
Trong màu trắng hồi sinh.
Chế Lan Viên
--------------------------------------------------
Những bài thơ Giáng Sinh hay nhất (nhiều tác giả)
Thơ Xuân hay nhất (nhiều tác giả) (2) (3) (4)
Top 20 bài thơ Xuân nổi tiếng nhất (nhiều tác giả)
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet