31. TỰ XÔNG ĐẤT
Tự mình xông đất cho mình
Căn phòng vắng ngắt lặng thinh suốt mùa.
Tự đốt pháo, tự giao thừa
Bắt tay chúc tết như vừa thấy nhau.
Giật mình hai mắt trũng sâu
Người trong gương ấy còn đau hơn mình.
(Tết Kỷ Tị 1989)
Lâm Huy Nhuận
32. PHÁO TẾT
Cả trần gian tí tởn
đón xuân sang tưng bừng
có một thằng dớ dẩn
ngồi làm thơ rưng rưng...
Cả thành phố như nổ
tiếng pháo rền vang xa
có một lão bị gậy
khóc khàn trên sân ga.
Cả thành phố như cháy
lập loè ánh hoả châu
có một bà bới rác
nằm co ro gầm cầu.
Cả thành phố như khói
khét lẹt mịt mờ mây
có một em điếm ế
đón giao thừa gốc cây.
Cả thành phố như toác
xác pháo dày vỉa hè
có chú bé đi bụi
khoèo mé hiên lắng nghe.
Toác khói cháy nổ tởn
trận mạc nào đang qua
có một người nạng gỗ
ngồi bên sông nhớ nhà...
(Đêm trừ tịch năm Nhâm Thân, 1992)
Nguyễn Duy
33. VỀ TẾT
Đã lâu rồi mới trở lại
Quê nhà, bến cũ, sông xưa
Nắng mật vàng hoe hoa cải
Sông xanh – tháng chạp – lặng lờ.
Bên lối xưa ta đi học
Tuổi thơ lem luốc lao xao
Đôi bờ hè phượng, thu cúc
Mơ màng hoa nở chiêm bao.
Chiều buông sương giăng ánh lửa
Miền quê heo hút lập loè
Nửa đời xa nhà lữ thứ
Giờ về tạ lỗi bờ tre.
Còn bao nhiêu ngày nữa tết?
Người xa ơi có nhớ về
Xao xuyến đất trời trở rét
Một mình đường lặng tái tê.
Từng bước thời gian trễ nải
Dùng dằng như thể đợi ai
Người xưa ơi thương nhớ lắm
Nhưng đành – Xuân bất tái lai.
(Cám Ơn Mưa Phùn, NXB Văn Học 2002)
Lê Huy Mậu
34. NỬA XUÂN
Mùa xuân chỉ một nửa thôi
Nửa mùa xuân nữa xa xôi cuối trời
Lìa cành như thể chia phôi
Hoa đào từng cánh rã rời dấu son
Mưa như nước mắt tủi hờn
Long lanh từng giọt mà hơn xé lòng
Cách đông còn mấy mùa đông
Câu thơ cùng với phiêu bồng lãng du
Cánh chim khuất nẻo sa mù
Tiền oan nghiệp chướng cầm tù hồng nhan
Gió nào cũng gió đa đoan
Nắng nào cũng nắng bẽ bàng tủi mây
Mưa nào tan tác ngàn cây
Sương nào rớt xuống vai gầy mong manh
Nụ xuân người bảo để dành
Ủ vào thương nhớ nở thành tương tư
Năm chờ lẻ một phong thư
Ngày trôi cách trở mấy bờ Ngân giang
Mùa đi một nửa lỡ làng
Anh chờ nhận nốt phũ phàng nửa kia
(Vạn Kiếp Tình, NXB Hội Nhà Văn 2010)
Đỗ Quốc Thuấn
35. RU EM VÀO XUÂN
(viết tặng Nhạc sĩ Nguyễn Tuấn Khanh)
Ru em một khúc ghi ta
Trăm năm để biết đúng là có nhau
Soi gương bạc trắng mái đầu
Tựa vai sao vẫn nghẹn ngào lời yêu?
Ru em nhạc khúc ban chiều
Nắng lãng đãng tắt, đêm phiêu diêu về
Ngủ đi thuyền thả bến mê
Ngược tìm suối mộng câu thề xa xưa.
Ru em tình khúc bốn mùa
Đàn reo réo rắt, gió lùa bàn tay
Cầm lên thoảng chút hương bay
Hoa hồng lại nở hẹn ngày hợp hôn.
Ru em đêm khúc tình nồng
Nhạc rơi lúng liếng giữa dòng cô đơn
Xa nhau nước mắt vuông tròn
Tháng năm chai sạn vẫn còn thơ ngây.
Ru em nửa khúc tỉnh say
Nửa ngây ngất
Nửa đắng cay ngọt bùi
Tấu lên từng khúc nhạc vui
Nửa dây trầm bổng tiếng cười chông chênh.
Ru em
Đêm đã tàn đêm
Mai vàng lấp lánh bên thềm...
Nắng xuân!
2014
(Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Văn Học 2018)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
36. MÙA XUÂN CHIM NÚI
1.
tết, gần rồi đó nhỏ
chim núi của lòng anh
tội tình chi thế, nhỏ
mắt, lệ còn long lanh?
mắt, lệ dẫu thành sông
vẫn là ta khốn khó
vẫn là ta héo mòn
chứ hay ho gì, nhỏ?
2.
hạnh phúc nào mong manh
cũng cần gom góp hết
bởi tụi mình chung thân
bị trời hành trời phạt
giấu giếm mãi mùa xuân
ở một trần thế, khác!
thôi nhé, kể như mình
lúc đầu thai đã thích
chọn kiếp đời lưu linh
(nhỏ nặng nề đau tim
với từng cơn kích ngất
anh ốm nhách ốm nhom
kéo lê ngày lất phất!)
3.
Đà Lạt rét cao nguyên
nhỏ làm chim nội trú
Biên Hoà sương đồng bằng
anh làm xe đạp cũ
cọc cạch từng mắt sên
rán lăn vòng bánh, vẹo
ba trăm cây số đường
nhỏ chờ anh chứ, nhỏ?
4.
mùa xuân tâm hồn anh
có con chim khổ sở
bay lẩn quẩn loanh quanh
trong rào sân trường đạo.
bây giờ, sân trường đạo
dì phước đã... “nhân dân”
bàn tay nào che chở
chim én của đời anh?
hồi chuông nào báo tử
đôi mắt còn long lanh!
5.
tết, gần rồi đó nhỏ
chim núi của lòng anh
nhớ, ra đồi thông xanh
khuyên chúng đừng chết rũ
nhớ, ra đồi thông xanh
dịu dàng ru chúng ngủ
bằng một bài thơ anh!
bằng một bài thơ anh!
nhỏ cũng luôn thể, ngủ!
hạnh phúc nào trong mơ
cũng ngàn lần hơn thật
và, vì anh làm thơ
nên, cuối cùng biến mất!
Nguyễn Tất Nhiên
37. THƠ TÌNH MÙA XUÂN
Tôi đi theo cơn mưa chuyển mùa
Lạc xuống vườn em, vùng ngoại ô hoa cỏ
Bắt gặp nụ cười ngỡ ngàng chiều năm cũ
Để bâng khuâng, để nhớ, để đi tìm.
Có phải là tôi đa cảm hay không?
Hoa nhiều quá, tôi tìm em chẳng nổi
Xuân rất gần, mà Đông thì rất vội
Trước vô tình, nỗi nhớ gửi về đâu?
Đừng bắt tôi phải đợi đến mùa sau
Khi mong ước lại một lần gặp gỡ
Trước mùa Xuân, tất cả đều có thể
Câu thơ tình đang bén rễ vườn em...
2003
Giang Tuấn Đạt
38. TIẾNG MÙA XUÂN
Hoa trắng nở cây rồi
Phố phường chưa biết tới
Bất chấp mọi tiếng ồn
Cây nghe qui luật gọi.
Gọi thầm từ ruột đất
Xuyên bao tháng bao ngày
Nghe âm trong rễ tối
Nay sáng ở đầu cây.
Ta quên này quên khác
Góc phố tự quên mình
Riêng cành hoa tự nhớ
Trong màu trắng hồi sinh.
Chế Lan Viên
39. HÌNH NHƯ LÀ...
Tặng Tín và…
Em ạ, nhớ một người đi vắng
Hình như hoa cũng kém tươi vàng
Quanh chỗ anh ngồi, từng bông nắng
Chấp chới chuyền cành, chấp chới sang…
Anh nhớ lần đầu ta đến đó
Hình như là quán cũng đông người
Hình như là gió về trên phố…
Hình như là em đã mỉm cười…
Anh nắm đôi bàn tay bé nhỏ
Mãi mãi anh chẳng muốn buông rời
Chỉ sợ con đường đầy cát bụi
Đưa anh xa em giữa muôn người.
Em đi như gió
Về như gió
có biết lòng anh thương nhớ em…?
Lòng anh như lá
mềm như lá
Rải xuống bên thềm, trên lối quen…
Cho anh cầm mãi tay em nhé?
Hình như là quán đã vơi người
Hình như là gió xa lòng phố
Hình như là môi lại nhớ môi…
24-11-2005
Đào Phong Lan
40. CHIM ÉN XÂY MÙA
Lối đi nhỏ vào khu vườn xanh lá non
Có những bông hoa vừa nở sớm.
Mùi thơm rất dịu dàng trên những cánh chuồn
Bay theo màu tím biếc
Trên khoảng không bao la ấy là nền trời
Đàn chim én xây mùa vừa lao tới.
Trên đồi cỏ lau trắng
Người đi nhặt giá rét về gom thành đống lửa
Chiều đang tới
Những vạt nắng co ro như chú mèo ngái ngủ
Ngày tháng lụn dần như chiếc xương lá mục
Chúng ta ngồi nhìn vào mắt nhau.
Đêm bình yên từ cánh đồng đã xong mùa gặt
Hương thơm rơm rạ tràn qua sân nhà
Tiếng dế mèn rúc trong hốc đá
Một điệu hoài cổ âm âm trong nhịp tim anh
Hình như những giọt mưa đã chọn thời điểm để rơi
Mùa xuân ngọt như sương trên cỏ.
Một ngày đầy nắng mai đánh thức em dậy
Cùng mùi thơm của tóc
Hơi thở còn vương trên gối nằm
Anh nằm nhắm mắt lắng nghe
Tiếng xe bò lọc cọc chở hoa đi trên đường cát
Huyên náo tiếng người đi chợ về
Bước chân trẻ con ríu rít.
Ngoài cửa sổ là nền trời biếc xanh
Đàn chim én xây mùa đang lao tới.
Từ Kế Tường
--------------------------------------------------
Những bài thơ Giáng Sinh hay nhất (nhiều tác giả)
Thơ Xuân hay nhất (nhiều tác giả) (2) (3) (4)
Top 20 bài thơ Xuân nổi tiếng nhất (nhiều tác giả)
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Tự mình xông đất cho mình
Căn phòng vắng ngắt lặng thinh suốt mùa.
Tự đốt pháo, tự giao thừa
Bắt tay chúc tết như vừa thấy nhau.
Giật mình hai mắt trũng sâu
Người trong gương ấy còn đau hơn mình.
(Tết Kỷ Tị 1989)
Lâm Huy Nhuận
32. PHÁO TẾT
Cả trần gian tí tởn
đón xuân sang tưng bừng
có một thằng dớ dẩn
ngồi làm thơ rưng rưng...
Cả thành phố như nổ
tiếng pháo rền vang xa
có một lão bị gậy
khóc khàn trên sân ga.
Cả thành phố như cháy
lập loè ánh hoả châu
có một bà bới rác
nằm co ro gầm cầu.
Cả thành phố như khói
khét lẹt mịt mờ mây
có một em điếm ế
đón giao thừa gốc cây.
Cả thành phố như toác
xác pháo dày vỉa hè
có chú bé đi bụi
khoèo mé hiên lắng nghe.
Toác khói cháy nổ tởn
trận mạc nào đang qua
có một người nạng gỗ
ngồi bên sông nhớ nhà...
(Đêm trừ tịch năm Nhâm Thân, 1992)
Nguyễn Duy
33. VỀ TẾT
Đã lâu rồi mới trở lại
Quê nhà, bến cũ, sông xưa
Nắng mật vàng hoe hoa cải
Sông xanh – tháng chạp – lặng lờ.
Bên lối xưa ta đi học
Tuổi thơ lem luốc lao xao
Đôi bờ hè phượng, thu cúc
Mơ màng hoa nở chiêm bao.
Chiều buông sương giăng ánh lửa
Miền quê heo hút lập loè
Nửa đời xa nhà lữ thứ
Giờ về tạ lỗi bờ tre.
Còn bao nhiêu ngày nữa tết?
Người xa ơi có nhớ về
Xao xuyến đất trời trở rét
Một mình đường lặng tái tê.
Từng bước thời gian trễ nải
Dùng dằng như thể đợi ai
Người xưa ơi thương nhớ lắm
Nhưng đành – Xuân bất tái lai.
(Cám Ơn Mưa Phùn, NXB Văn Học 2002)
Lê Huy Mậu
34. NỬA XUÂN
Mùa xuân chỉ một nửa thôi
Nửa mùa xuân nữa xa xôi cuối trời
Lìa cành như thể chia phôi
Hoa đào từng cánh rã rời dấu son
Mưa như nước mắt tủi hờn
Long lanh từng giọt mà hơn xé lòng
Cách đông còn mấy mùa đông
Câu thơ cùng với phiêu bồng lãng du
Cánh chim khuất nẻo sa mù
Tiền oan nghiệp chướng cầm tù hồng nhan
Gió nào cũng gió đa đoan
Nắng nào cũng nắng bẽ bàng tủi mây
Mưa nào tan tác ngàn cây
Sương nào rớt xuống vai gầy mong manh
Nụ xuân người bảo để dành
Ủ vào thương nhớ nở thành tương tư
Năm chờ lẻ một phong thư
Ngày trôi cách trở mấy bờ Ngân giang
Mùa đi một nửa lỡ làng
Anh chờ nhận nốt phũ phàng nửa kia
(Vạn Kiếp Tình, NXB Hội Nhà Văn 2010)
Đỗ Quốc Thuấn
35. RU EM VÀO XUÂN
(viết tặng Nhạc sĩ Nguyễn Tuấn Khanh)
Ru em một khúc ghi ta
Trăm năm để biết đúng là có nhau
Soi gương bạc trắng mái đầu
Tựa vai sao vẫn nghẹn ngào lời yêu?
Ru em nhạc khúc ban chiều
Nắng lãng đãng tắt, đêm phiêu diêu về
Ngủ đi thuyền thả bến mê
Ngược tìm suối mộng câu thề xa xưa.
Ru em tình khúc bốn mùa
Đàn reo réo rắt, gió lùa bàn tay
Cầm lên thoảng chút hương bay
Hoa hồng lại nở hẹn ngày hợp hôn.
Ru em đêm khúc tình nồng
Nhạc rơi lúng liếng giữa dòng cô đơn
Xa nhau nước mắt vuông tròn
Tháng năm chai sạn vẫn còn thơ ngây.
Ru em nửa khúc tỉnh say
Nửa ngây ngất
Nửa đắng cay ngọt bùi
Tấu lên từng khúc nhạc vui
Nửa dây trầm bổng tiếng cười chông chênh.
Ru em
Đêm đã tàn đêm
Mai vàng lấp lánh bên thềm...
Nắng xuân!
2014
(Tập thơ Nghêu Ngao Ca - NXB Văn Học 2018)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
36. MÙA XUÂN CHIM NÚI
1.
tết, gần rồi đó nhỏ
chim núi của lòng anh
tội tình chi thế, nhỏ
mắt, lệ còn long lanh?
mắt, lệ dẫu thành sông
vẫn là ta khốn khó
vẫn là ta héo mòn
chứ hay ho gì, nhỏ?
2.
hạnh phúc nào mong manh
cũng cần gom góp hết
bởi tụi mình chung thân
bị trời hành trời phạt
giấu giếm mãi mùa xuân
ở một trần thế, khác!
thôi nhé, kể như mình
lúc đầu thai đã thích
chọn kiếp đời lưu linh
(nhỏ nặng nề đau tim
với từng cơn kích ngất
anh ốm nhách ốm nhom
kéo lê ngày lất phất!)
3.
Đà Lạt rét cao nguyên
nhỏ làm chim nội trú
Biên Hoà sương đồng bằng
anh làm xe đạp cũ
cọc cạch từng mắt sên
rán lăn vòng bánh, vẹo
ba trăm cây số đường
nhỏ chờ anh chứ, nhỏ?
4.
mùa xuân tâm hồn anh
có con chim khổ sở
bay lẩn quẩn loanh quanh
trong rào sân trường đạo.
bây giờ, sân trường đạo
dì phước đã... “nhân dân”
bàn tay nào che chở
chim én của đời anh?
hồi chuông nào báo tử
đôi mắt còn long lanh!
5.
tết, gần rồi đó nhỏ
chim núi của lòng anh
nhớ, ra đồi thông xanh
khuyên chúng đừng chết rũ
nhớ, ra đồi thông xanh
dịu dàng ru chúng ngủ
bằng một bài thơ anh!
bằng một bài thơ anh!
nhỏ cũng luôn thể, ngủ!
hạnh phúc nào trong mơ
cũng ngàn lần hơn thật
và, vì anh làm thơ
nên, cuối cùng biến mất!
Nguyễn Tất Nhiên
37. THƠ TÌNH MÙA XUÂN
Tôi đi theo cơn mưa chuyển mùa
Lạc xuống vườn em, vùng ngoại ô hoa cỏ
Bắt gặp nụ cười ngỡ ngàng chiều năm cũ
Để bâng khuâng, để nhớ, để đi tìm.
Có phải là tôi đa cảm hay không?
Hoa nhiều quá, tôi tìm em chẳng nổi
Xuân rất gần, mà Đông thì rất vội
Trước vô tình, nỗi nhớ gửi về đâu?
Đừng bắt tôi phải đợi đến mùa sau
Khi mong ước lại một lần gặp gỡ
Trước mùa Xuân, tất cả đều có thể
Câu thơ tình đang bén rễ vườn em...
2003
Giang Tuấn Đạt
38. TIẾNG MÙA XUÂN
Hoa trắng nở cây rồi
Phố phường chưa biết tới
Bất chấp mọi tiếng ồn
Cây nghe qui luật gọi.
Gọi thầm từ ruột đất
Xuyên bao tháng bao ngày
Nghe âm trong rễ tối
Nay sáng ở đầu cây.
Ta quên này quên khác
Góc phố tự quên mình
Riêng cành hoa tự nhớ
Trong màu trắng hồi sinh.
Chế Lan Viên
39. HÌNH NHƯ LÀ...
Tặng Tín và…
Em ạ, nhớ một người đi vắng
Hình như hoa cũng kém tươi vàng
Quanh chỗ anh ngồi, từng bông nắng
Chấp chới chuyền cành, chấp chới sang…
Anh nhớ lần đầu ta đến đó
Hình như là quán cũng đông người
Hình như là gió về trên phố…
Hình như là em đã mỉm cười…
Anh nắm đôi bàn tay bé nhỏ
Mãi mãi anh chẳng muốn buông rời
Chỉ sợ con đường đầy cát bụi
Đưa anh xa em giữa muôn người.
Em đi như gió
Về như gió
có biết lòng anh thương nhớ em…?
Lòng anh như lá
mềm như lá
Rải xuống bên thềm, trên lối quen…
Cho anh cầm mãi tay em nhé?
Hình như là quán đã vơi người
Hình như là gió xa lòng phố
Hình như là môi lại nhớ môi…
24-11-2005
Đào Phong Lan
40. CHIM ÉN XÂY MÙA
Lối đi nhỏ vào khu vườn xanh lá non
Có những bông hoa vừa nở sớm.
Mùi thơm rất dịu dàng trên những cánh chuồn
Bay theo màu tím biếc
Trên khoảng không bao la ấy là nền trời
Đàn chim én xây mùa vừa lao tới.
Trên đồi cỏ lau trắng
Người đi nhặt giá rét về gom thành đống lửa
Chiều đang tới
Những vạt nắng co ro như chú mèo ngái ngủ
Ngày tháng lụn dần như chiếc xương lá mục
Chúng ta ngồi nhìn vào mắt nhau.
Đêm bình yên từ cánh đồng đã xong mùa gặt
Hương thơm rơm rạ tràn qua sân nhà
Tiếng dế mèn rúc trong hốc đá
Một điệu hoài cổ âm âm trong nhịp tim anh
Hình như những giọt mưa đã chọn thời điểm để rơi
Mùa xuân ngọt như sương trên cỏ.
Một ngày đầy nắng mai đánh thức em dậy
Cùng mùi thơm của tóc
Hơi thở còn vương trên gối nằm
Anh nằm nhắm mắt lắng nghe
Tiếng xe bò lọc cọc chở hoa đi trên đường cát
Huyên náo tiếng người đi chợ về
Bước chân trẻ con ríu rít.
Ngoài cửa sổ là nền trời biếc xanh
Đàn chim én xây mùa đang lao tới.
Từ Kế Tường
--------------------------------------------------
Những bài thơ Giáng Sinh hay nhất (nhiều tác giả)
Thơ Xuân hay nhất (nhiều tác giả) (2) (3) (4)
Top 20 bài thơ Xuân nổi tiếng nhất (nhiều tác giả)
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet