31. Tấm Lòng Thầy Cô
Lòng thầy nhân hậu thanh cao
Bảng đen phấn trắng xiết bao nghĩa tình
Thương tà áo trắng xinh xinh
Học trò tinh nghịch ánh nhìn thơ ngây
Cho dù vất vả đắng cay
Đứng trên bục giảng vẫn say với nghề
Đâu cần hứa hẹn tuyên thề
Trái tim son đỏ đêm về trở trăn
Quyết tâm vượt mọi khó khăn
Cho thuyền cập bến an toàn ai ơi
Các em đi bốn phương trời
Dõi theo bạc tóc gởi lời yêu thương.
Phan Hạnh
32. Nhớ Cô Giáo Trường Làng Cũ
Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ.
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!
Nguyễn Văn Nhiên
33. Tiết Học Cuối
Tiết học cuối cùng thầy lên lớp chiều nay
chẳng phải để dạy các em những bài văn "đã cũ"
mà để nói thêm với các em
về những điều thầy ấp ủ
suốt chín năm trời... trước lúc mình chia tay.
Rồi mai đây
các em sẽ như những cánh chim bay
đến những chân trời đầy mới lạ
được thỏa ước mơ khám phá
những điều kỳ vĩ, lớn lao.
Nhưng trước tiên thầy vẫn ước ao
các em sẽ trưởng thành như thầy hằng trông đợi
sống có niềm tin ngã rồi biết đứng dậy,
chẳng sợ nhọc nhằn để đi tới thành công.
Hãy giữ trong mình lòng nhân ái bao dung
biết thứ tha cho những điều lầm lỗi
biết yêu thương những mảnh đời u tối
sống thật tâm mình bằng lòng cao thượng vô tư.
Rồi các em sẽ trở thành: Những thầy thuốc, kỹ sư,
thành doanh nhân,
là nông dân hay là một người thợ mỏ...
Thì em nhé thầy mong em luôn nhớ
Trao tặng cuộc đời, lửa tự trái tim.
Rồi ngày mai... ngày mai...
cuộc đời sẽ đón những khát vọng của các em mang ra biển lớn
dù đi đâu, dù ở phương trời nào
Trên bến sông này có người lái đò vẫn đợi
"người khách" năm nào trở lại báo tin vui.
Lê Gia Hoài
34. Chúc Mừng Thầy Cô
"Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy."
Lời ca văng vẳng đâu đây
Nồng thơm hương sữa dâng đầy khát khao.
Dù cho xa mãi phương nào
Ân tình thầy dạy làm sao quên lời.
Dù cho đi bốn phương trời
Nghĩa nhân một thuở trọn đời không quên.
Lê Gia Hoài
35. Đất Nước Tôi
Trên bục giảng tôi dạy các em thơ
Về dáng hình xứ xở núi sông quê
Về những điều ngày xưa mẹ hay kể
Cho tôi nghe trước giấc ngủ yên bình.
Trong lời mẹ - đất nước tôi đẹp xinh
Biển trải dài theo từng con sóng vỗ
Dải Trường Sơn oai linh ngăn bão tố
Vẫn trực chờ từ phía đại dương xanh.
Đất nước tôi là xương máu cha anh
Đã đổ xuống ngăn quân thù xâm lược
Những gian lao bốn ngàn năm phía trước
Đã tạc nên hình tổ quốc hôm nay.
Đất nước tôi trong vóc dáng cờ bay
Là núi sông hiền hoà như dải lụa
Là mênh mang bao cánh đồng ngô lúa
Thắm xanh màu nhân ái và bao dung.
Đất nước tôi là đất nước anh hùng
Là đất nước của ngàn năm văn hiến
Sống hiên ngang tâm hồn luôn hướng thiện
Yêu hoà bình, yêu độc lập tự do.
Đất nước tôi chín mươi dòng máu đỏ
Cháy hết mình cho khát vọng vươn xa
Đất nước tôi là một bản trường ca
Hát đến muôn đời chẳng thể hết đâu em.
Lê Gia Hoài
36. Thơ Tình Ban Giám Hiệu
(Tặng cô giáo: Nguyễn Thị Hoa - Hiệu trưởng trường THCS Vĩnh Thịnh)
Anh biết không khi em làm hiệu phó
Chỉ vùi đầu vào công việc chuyên môn
Bao hồ sơ sổ sách nhưng em không thể nào quên
Vẫn có anh trong cuộc đời mình vậy.
Sáng thứ hai anh thì biết đấy
Em rất vội vàng trong phiên họp giao ban
Phải giải quyết bao nghịch cảnh trái ngang
Khi học sinh cứ đánh nhau liên tục.
Em và thầy cô chủ nhiệm gặp bao khó nhọc
Khi phải căng hết mình giữ sí số đầu năm
Những lúc ấy em nhớ anh nhiều lắm
Mong học sinh của mình cũng chung thủy như anh.
Rồi một ngày một ngày đệp như tranh.
Em nhận quyết định lên làm hiệu trưởng
Công việc mới nhưng anh đừng có tưởng
Em chẳng quên những lúc mình hò hẹn bên nhau.
Anh yêu ơi!
Em yêu anh như yêu con dấu đỏ
Con dấu chức danh em chẳng giữ cho riêng mình
Trong cuộc họp xin anh đừng lặng thinh
Có lời muốn nói xin anh cứ tỏ bày.
Cả hai học kì em xin dang rộng vòng tay
Đón biên chế bao nhiêu thầy cô giáo trẻ
Với riêng anh xin một lời rất khẽ
Em chẳng bao giờ quên hai chữ thủy chung.
Theo định kì em mong nhớ đến mông lung
Ba năm rồi giờ tăng lương đã điểm
Công văn đến rồi công văn đến tiếp
Xin lỗi anh em phải triển khai rồi.
Thanh tra đến vất vả lắm anh ơi
Em phải lo hoàn thiện hồ sơ và sổ sách
Lo duyệt chi và lo phần.... tiếp khách
Thanh tra kết luận rồi mà em vẫn thấy nao nao.
Những lúc ấy em nhớ anh đến nhường nào
Muốn gần anh để xin một lời chúc
Chỉ một lời thôi để em thấy mình hạnh phúc
Khi em làm ban giám hiệu anh oi...
Lê Gia Hoài
37. Người Lái Đò
Một đời người, một dòng sông
Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ
Muốn qua sông phải lụy đò
Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa
Tháng năm dầu dãi nắng mưa
Con đò trí thức thầy đưa bao người
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người thầy kính thương
Con đò mộc, mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày
Khúc sông ấy vẫn còn đây
Thầy đưa tiếp những đò đầy qua sông.
Thảo Nguyên
38. Nhớ Cô Giáo Trường Làng Cũ
Bao năm lên phố, xa làng
Nhớ con bướm trắng hoa vàng lối quê
Nhớ bài tập đọc a ê
Thương cô giáo cũ mơ về tuổi thơ
Xiêu nghiêng nét chữ dại khờ
Tay cô cầm ấm đến giờ lòng em.
Vở ngày thơ ấu lần xem
Tình cô như mẹ biết đem sánh gì.
Tờ i nguệch ngoạc bút chì
Thấm màu mực đỏ điểm ghi bên lề
Thương trường cũ, nhớ làng quê
Mơ sao được một ngày về thăm Cô!
Nguyễn Văn Thiên
39. Về Trường Cũ
Trường cũ ta về mây trắng bay
Nhớ em, ngõ trúc lá rơi đầy
Áo trắng không còn trong sương trắng
Trắng chiều thu lạnh, trắng heo may.
Lớp học nhìn ra những cánh đồng
Những mùa xanh mướt lúa đơm bông
Tìm đâu bụi phấn ngày xưa ấy
Một thuở chia xa thắm phượng hồng?
Vẫn bóng thầy xưa dưới mái trường
Vẫn lời trầm ấm lắm yêu thương
Vẫn lời thơ nở trên trang sách
Những nụ hoa đời, gió ngát hương.
Tóc cô giờ bạc màu sương xám
Lãng đãng mây chiều vạt nắng rơi
Một lần thổn thức ta thầm gọi
Gió vọng sân trường tiếng: Mẹ ơi!...
1995
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
40. Cảm Ơn Thầy Cô
Em yêu bục giảng của thầy
Yêu luôn trang giấy với đầy chữ sai
Tuổi thơ chẳng biết mảy may
Nhờ thầy dạy dỗ mà nay nên người
Chính tả khi được điểm mười
Cô khen cô thưởng cho đôi bút chì
Bây giờ cô đang làm gì?
Khi em khôn lớn cô thì già nua
Cuộc đời đưa đẩy đẩy đưa
Trường xưa lối cũ em chưa lần về
Chiều đông sương lạnh tứ bề
Hai mươi, mười một tết nghề giáo viên
Chúc cho cô trẻ như tiên
Chúc thầy sức khỏe triền miên không già
Và xin chúc cho cả nhà
Đứng trên bục giảng thiệt là vui tươi.
Hạnh Kim
--------------------------------------------------
Thơ nhà giáo hay nhất nhiều tác giả (2) (3) (4) (5) (6) (7)
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet