61. Nguyên tác (thơ Mỹ): CHRISTMAS CAROL
The kings they came from out the south,
All dressed in ermine fine,
They bore Him gold and chrysoprase,
And gifts of precious wine.
The shepherds came from out the north,
Their coats were brown and old,
They brought Him little new-born lambs
They had not any gold.
The wise men came from out the east,
And they were wrapped in white,
The star that led them all the way
Did glorify the night.
The angels came from heaven high,
And they were clad with wings,
And lo, they brought a joyful song
The host of heaven sings.
The kings they knocked upon the door,
The wise men entered in,
The shepherds followed after them
To hear the song begin.
The angels sang through all the night
Until the rising sun,
But little Jesus fell asleep
Before the song was done.
Sara Teasdale
BÀI HÁT MỪNG GIÁNG SINH
Các vị vua đến từ phương Nam,
Tất cả họ đều mặc quần áo đẹp,
Mang cho Ngài đá quý và vàng,
Những món quà rượu vang ngon tuyệt.
Những người chăn cừu đến từ phương Bắc,
Họ mặc áo khoác cũ, màu nâu
Mang cho Ngài những con cừu mới sinh nhỏ bé
Và họ không có chút vàng nào.
Người khôn ngoan đến từ phương Đông,
Và họ mặc áo quần màu trắng,
Ngôi sao dẫn họ suốt cả chặng đường,
Đã ca ngợi màn đêm sâu thẳm.
Các thiên thần từ trời cao bay xuống,
Họ có đôi cánh nhỏ, xinh xinh
Mang đến một bài ca vui vẻ
Chủ thiên đường cất tiếng hát lên.
Các vị vua gõ trên cánh cửa,
Người khôn ngoan thong thả bước vào,
Những người chăn cừu đi theo sau họ
Để cùng nghe bài hát bắt đầu.
Các thiên thần hát suốt cả đêm
Cho đến khi mặt trời hé mọc,
Nhưng Jêsus bé bỏng ngủ thiếp đi
Trước khi bài ca kết thúc.
Phạm Thanh Cải dịch
62. ĐỂ MÙA GIÁNG SINH CÒN LẠI CHÚT HƠI ẤM
Sẽ phải mất bao lâu để đi hết mùa Giáng sinh này
đi một mình với những loay hoay…
Những thanh âm ở ngoài kia cứ vang lên từng ngày
lặp lại từng chuỗi dài của thương nhớ
cuộc sống vẫn trôi đi dù có qua bao nhiêu vụn vỡ
người chỉ là một phần không khác gì cơn gió
giữa bầu trời…
Khi nắm được một thứ gì đó người chưa bao giờ nghĩ đến một lần sẽ đánh rơi
chỉ thấy mình cười trong từng khoảnh khắc
những ngọn đèn sáng lên không phải để cho người ta thấy mình vào lúc tắt
yêu thương sinh ra không phải để trái tim ngoảnh mặt
như chưa hề đập nhịp cùng nhau…
Mùa Giáng sinh này hay những mùa Giáng sinh sau
người lớn lên và lòng tin bé dần lại
đến ký ức cũng chẳng nào giữ trong đầu mình mãi mãi
rồi sẽ đến một ngày người không cần bỏ chạy
vì đã quen…
Hơi lạnh bắt đầu trên những nếp áo và khăn
nhưng người sợ mình đã thôi biết mình cần che chắn
tuyệt vọng nhất của yêu thương là làm nỗi đau lành lặn
trở thành một mặt hồ phẳng lặng
sau tháng ngày bão lên…
Sẽ có lẻ loi trong những thứ hạnh phúc vô hình
người còn giữ cho mình chút bao dung sau nước mắt
để nghe một tiếng chuông ngân từ đêm vẫn mỉm cười với đêm trắng
một nguyện cầu dành riêng cho cay đắng
đừng làm người quá nhẫn tâm…
Để mùa Giáng sinh có buồn hay vui đều còn lại chút hơi ấm ở trong lòng!
Nguyễn Phong Việt
63. NOEL KHÔNG LẠNH
tuyết không lạnh rải trên cành thông nhựa
Noel phương Nam không Mùa đông
đỉnh nhà thờ chuông đồng vọng
văng vẳng Thánh ca
hun hút Giáo đường
Chúa vẫn đớn đau trên Thánh Giá
trắng toát thiên thần
loang lổ đêm
người quì gối đọc câu kinh sám hối
lơ lửng
không mây
chấp chới
không hồn
nhặt vỡ vụn
rơi từ miền ký ức
thả giữa vô thường
Amen!
Noel phương Nam không lạnh
em thiền
cô tịch
phía
không anh
Vũ Thanh Hoa
64. NHỮNG MÙA GIÁNG SINH TRỞ VỀ (2)
Để một lần được thấy mình hơn thế
mình của một con người mạnh mẽ
giữa giá lạnh đầy trời...
dù mùa Giáng sinh đang thắp đầy những ngọn đèn ấm áp trên vai!
Vì đã một lần đau từ trong xương thịt này
một lần đau đến quên mất mình có thể khóc
một lần đau mà cả triệu người nhìn không ai nhận ra mình cô độc
một lần đau để ước gì mình đừng phải sống
kể cả thêm một giây…
Trong giá lạnh rồi mình sẽ quen với những ồn ào quanh đây
khi phố xá không chỉ dành cho người người hạnh phúc
không ai buột khăn len mùa đông nơi lồng ngực
và cài nút áo cho những giọt nước mắt
nên phải chấp nhận thôi!
Những tiếng chuông không phải là thứ âm thanh duy nhất của cuộc đời
nên đừng nghĩ nữa khi biết mình tuyệt vọng
đừng nghĩ nữa khi đời mình đã có bao giờ được sống…
đừng nghĩ nữa khi niềm vui như cây non đã chết
đừng nghĩ nữa khi mình có thể nhắm mắt
ngủ một giấc cho riêng mình…
Hãy uống ly nước cam mà mình đã vắt với niềm tin
cho một buổi sáng mai nụ cười kia thức dậy
không cần thiết phải quên những yêu thương từng trải
đớn đau, oán hờn… vẫn cứ giữ ở đấy
rồi sẽ kiệt sức, rồi sẽ gượng dậy
Rồi sẽ tự nhiên như một dòng chảy
rẽ nhánh và bắt đầu…
Mùa Giáng sinh nào cũng có đầy những giá lạnh
để mình biết cách giữ hơi ấm cho ngày sau!
Nguyễn Phong Việt
65. MỘT ĐÊM NOEL HAI ĐẦU NGUYỆN ƯỚC
Hai đứa hẹn… quỳ bên “Hang đá”
Đêm nay trần thế đón Giáng Sinh
Em khấn sao đêm trời xứ lạ
Anh quỳ mơ ước một… Giáng Sinh!
Anh biết em buồn trong nỗi nhớ
Mùa Giáng Sinh này hai đứa xa
Nhìn Chúa cô đơn bên máng cỏ
Thương em quạnh quẽ nỗi đời xa
Nửa đêm nghe tiếng hồi chuông đổ
Nhạc Thánh vang lừng khúc “vinh danh”
Đường phố đêm rực màu xanh, đỏ…
Sao có màu buồn trong mắt anh?
Đêm nay hai đứa quỳ bên Chúa
Một đứa bên trời… đứa quê hương
Cùng nguyện lời cầu dâng lên Chúa
Thương tình hai đứa vẹn yêu thương
***
Viễn xứ đông về đón Giáng Sinh
Xa xa ngân vọng tiếng chuông dồn
Hân hoan người người mừng vui đón
Chúa xuống dương trần cứu nhân gian
Hai đứa cùng cầu xin Thánh ân
Cho nước Việt Nam được bình an
Xoá thù hết hận không còn oán
Nụ cười con trẻ nét thơ ngây
Cho duyên tình mình luôn đắm say
Dẫu cách xa nhau nửa địa cầu
Yêu thương tìm về nơi nương náu
Tâm lành an giấc mộng uyên ương
Cho cõi vô minh với tám phương
Ánh sáng xua tan những ưu phiền
Ca khúc “vinh danh” vang lừng tiếng
Chan hoà nồng ấm khắp nơi nơi…
Minh Sơn Lê viết cùng Bích Phượng Lê Minh
66. CÓ MỘT THIÊN ĐƯỜNG
Đêm nay, đêm Giáng sinh
Nhưng tất cả những hồi chuông trong anh đều đã tắt
Và cõi lòng thành gác chuông lạnh ngắt
Bụi thời gian chôn kín biết bao điều
Biết nói gì thêm nữa, hỡi em yêu
Anh xin nhận nửa trời đêm giá lạnh
Để cho em về dâng lời ca Thánh
Giữa hào quang thánh thiện cõi thiên đường
Anh mơ tìm đâu đó cõi nhân gian
Có một thiên đường cho những người trần tục
Hay phải tìm ở tầng nào địa ngục
Để được có em là có cả thiên đường.
Nguyễn Kim Ngân
67. A MEN NÔ-EM
Noel
Xa em
Cây kem nhớ mắt trẻ con thèm
Noel nhá nhem
Chúa hài đồng bay lên
Mưa nước Thánh xanh miền tuyết trắng
Noel
Anh vào rừng thông những thân cây ứa nhựa
Từng đọt thông thắp nến chờ nhau
Anh đi mãi đến thượng tầng không khí
Gặp trái tim tuổi nhỏ trốn tìm
A men Nô-Em...
Nguyễn Trọng Tạo
68. CHIỀU NOEL
Chiều trắng như chiều
Gầy khô như người đàn bà sau cơn bạo bệnh
Chông chênh bước chân
Chông chênh nỗi nhớ
Chuông giáo đường ngân vang…
Choàng lên mình chiếc áo bông sao không đủ ấm
Ta quỳ bên tượng Chúa
Thả trí mình đi hoang
Thả ta về chốn địa đàng…
Bài thánh ca thôi miên xin người đừng hát nữa
Đừng hát nữa xé nát lòng ta.
Chiều lặn vào lòng người đàn ông cô độc
Nỗi nhớ thương vo cục
Lăn
Lăn
Lăn trong vách tim.
Noel vắng một người đàn bà hiền thục
Trái tim ta truy nã khắp nhân gian.
Đặng Thiên Sơn
69. CÙNG EM ĐÓN GIÁNG SINH
Đón giáng sinh đôi ta cùng chung lối
Thông Noel tràn ngập sắc hương đêm
Em xinh tươi dáng thanh thoát dịu êm
Anh thấy được tình em trong mắt biếc.
Má em hồng gợi cõi lòng thắm thiết
Trái tim nồng da diết nỗi chờ mong
Tay trong tay dìu bước giữa phố đông
Cái se lạnh giữa sắc hồng huyền ảo.
Em hồn nhiên giọng ngọt ngào khẽ bảo
Cả đất trời xôn xao đón chúng mình
Ánh đèn màu rực rỡ sáng lung linh
Hoa cúc tím vươn mình nghe rất khẽ.
Em duyên dáng như thiên thần nhỏ bé
Đôi môi mềm chúm chím nụ cười xinh
Đêm giáng sinh đằm thắm nét hương trinh
Em gửi trọn duyên tình đầy mơ ước.
Sương rơi nhẹ vương lên làn tóc mượt
Em dịu dàng khẽ ngước mắt nhìn anh
Bờ mi cong ánh mắt sáng long lanh
Tình ta đẹp trong lành như suối mát.
Nguyễn Quang Bình
70. CHÚA MANG EM ĐẾN
Tơ hồng quyện một năm trôi
Gió se se lạnh đông rồi phải chăng?
Ngước lên nào thấy chị Hằng
Đèn hoa rực rỡ vây giăng phố phường.
Chuông vang vọng phía lễ đường
Nghe câu kinh Thánh lòng vương vấn tình
Chắp tay mừng Chúa Giáng Sinh
Người đem phúc trải yên bình nhân gian.
Đêm nay nỗi nhớ vô vàn
Ước chi người đứng cạnh nàng là ta
Muộn màng duyên - gọi tình xa
Luống trong tâm tưởng đã là của nhau.
Ngẫm đời thật - gợn chút đau
Hương mơ hưởng trọn ngọt ngào đắm say
Bên lề hai tiếng tương lai
Mộng đêm xây đắp lâu đài yêu xa.
Chúa ban phước đến muôn nhà
Chúa mang em đến làm quà tặng anh.
Dương Tuấn
--------------------------------------------------
Những bài thơ Giáng Sinh hay nhất (nhiều tác giả) (2) (3) (4) (5) (6) (7)
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet