Thơ Giáng Sinh hay nhất nhiều tác giả (2)



11. GIÁNG SINH AN LÀNH

Người ơi lại tới giáng sinh
Trắng rừng tuyết phủ lối mình từng qua
Trời Tây mây gió rất xa
Sáng nay gõ cửa ông già Nô-el...

Ấm phòng giấc ngủ thân quen
Ta còn đứng đợi bởi then ai cài
Ước gì được khoác bờ vai
Được choàng khăn ấm vuốt hoài tóc mây...

Người đang ở mãi trời Tây
Giáng sinh có nhớ về đây quê nhà?
Bao kỷ niệm chẳng phôi pha
Gửi sang xứ tuyết làm quà Nô-el

Tiếng chuông vừa lạ vừa quen
Giáo đường bừng sáng ánh đèn giáng sinh
Chúc cho cuộc sống thanh bình
Bên nhau hạnh phúc trong tình yêu thương...

Đặng Vương Hưng







12. SÀI GÒN ĐÊM ĐÔNG

Sài Gòn
Đêm Đông
Những dòng sông vẫn lặng lờ chảy…
Gánh cháo khuya nghi ngút khói
Tiếng Mẹ rao lanh lảnh
Ướt đẫm sương đêm…
Những bàn tay chai sần
Những gương mặt đen nắng
Ngồi bệt
Co ro quanh bếp cháo nóng
Nhìn nhau cười
Cùng nhai
Cùng cầm muỗng gõ nhịp
Cùng khe khẽ hát:
- Em ơi, Mùa Xuân!

Sài Gòn
Đêm Đông
Những cô gái váy ngắn
Những chàng trai xăm trổ
Chở nhau lượn lờ khắp phố
Lạc vào bụi khói đám đông vô cảm
Ồn ào
Ngột ngạt
Ùn tắc
Từng chiếc bánh xe cố nhích dần
Nhích dần
Kiên khổ lăn từng vòng về phía trước
Điểm hẹn vẫn còn xa
Xa quá xa…
Quán trà sữa Mùa Xuân.

Sài Gòn
Đêm Đông
Gió lạnh len lén trườn về qua xóm nhỏ
Những manh chiếu không nhà run lẩy bẩy
Tiếng ho người già khúc khắc
Vang vọng điệp khúc cô đơn buồn…
Dưới ánh đèn đường vàng vàng
Nhòe nhoẹt
Có bước chân đoàn người thiện nguyện
Từng chiếc áo ấm nghĩa tình
Từng gói quà
Từng ngọn nến nhỏ lung linh thắp sáng
Có tiếng ai cười
Có lời trao nhau long lanh nước mắt…

Sài Gòn
Đêm Đông
Bài hát Thánh ca vỗ cánh bay ra từ gác chuông nhà thờ
Những ông già Noel mặt non choẹt
Tay vịn râu
Cưỡi xe hối hả đi tặng quà
Những đứa bé chìm vào giấc ngủ ngoan
Trong tiếng chuông leng keng
Trên chiếc xe bám đầy tuyết trắng xóa
Được kéo bởi bầy tuần lộc.

Gần sáng
Mẹ về
Mỉm cười trong tiếng reo đàn con nhỏ
Quang gánh đã rỗng không
Vai áo gầy sờn vai
Lại trĩu nặng những ước mơ…
Ngoài kia
Những dòng sông vẫn lặng lờ chảy
Nắng đang ấm dần
Trời vào Xuân.

2018

Thanh Trắc Nguyễn Văn





13. ĐÊM GIÁNG SINH

Ngày này năm ngoái em ơi
Chúng mình dạo dưới đêm trời Noel
Ngại ngùng bối rối môi em
Thẹn thùng ánh mắt sáng đèn lung linh

Đêm nay! Cũng đêm Giáng Sinh
Anh bồng súng gác một mình đảo xa
Hải đăng sáng rực Trường Sa
Sóng rền hòa khúc Thánh ca Giáo đường

Bên biển đảo bên em thương
Sóng chênh chao vẹn đôi đường tuổi xanh
Muôn vì sao sáng long lanh
Sao cùng anh cũng thức canh biển trời

Chắc giờ! Em hòa dòng người
Trong đêm se lạnh đến nơi Thánh đường
Lòng bâng khuâng nhớ người thương
Máy anh rung… đổ hồi chuông nhạc chờ!

A lô! Anh vội a lô!
Giọng em ấm tựa vần thơ trữ tình
Chúc nhau mùa tết Giáng sinh…
Hẹn ngày về phép chúng mình gặp nhau

Ước gì Ô thước bắc cầu
Để em được ngả mái đầu vai anh.

Trần Thanh Hải





14. NOEL CẦU CHÚA

Cạnh nàng dưới tháp chuông ngân
Con quỳ xin chúa cho gần mãi nhau
Hoa thơm rực rỡ muôn màu
Người ca kinh thánh tôi cầu có em

Ghen tuông với những ánh đèn
Giận bầy sương muộn mon men bên nàng
Giáng sinh đi lễ mơ hoang
Người về tôi vẫn lang thang giáo đường

Chúa ơi con dính tơ vương
Ngài ban con với người thương nên tình
Khổ rồi sau buổi giáng sinh
Ngẩn ngơ chẳng biết hồn mình đi đâu

Vương Xuân Ánh





15. MÙA NOEL MỘT THUỞ

Em có về mùa Noel một thuở
áo trắng nghịch đùa làn gió cứ mộng mơ
em có về tìm lại câu thơ
ai bỏ sót trong cánh thiệp mừng năm cũ

Nghe xôn xao tiếng nhạc mùa lan nhẹ
có nốt trầm rớt lại đâu đây
một nốt trầm đậu giữa lòng tay
mười năm trôi nhanh hỏi em còn giữ
kỷ niệm xanh rêu tự bao giờ

Tôi lại về mùa Noel một thuở
áo trắng ngày xưa lặng lẽ xa rồi
tôi lại về mới biết câu thơ mồ côi
từ buổi ngập ngừng phượng đỏ

Tiếng nhạc mùa rộn ràng từng lối nhỏ
lối của mười năm
lối của guốc cũ biết đâu tìm
chỉ có cây thông chập chờn xanh đỏ
ai mắc lạnh lùng cho xước gió miên man

Em có về mùa Noel một thuở
thay lại màu son giữa ban chiều

Cũng như câu thơ rớt cả một thời dang dở
chợt thấy mình là con chiên
bơ vơ lòng nhẩm khẽ một tràng kinh

Tôi lại về
tìm hương lạnh buổi đầu tiên
tìm hương lạnh mùa Noel thuở ấy.

Phan Duy





16. HOÀI NIỆM GIÁNG SINH

Những con đường huyễn hoặc trắng tinh khôi
Ta dỗ mình lạc vào đông mộng mị
Ngôi nhà gỗ giấu bao điều ấm áp
Quả chuông tròn giăng mắc dưới thông xanh

Ta giữ riêng mình lấp lánh khúc đông ca
Thuở bên người đêm Giáng sinh nồng ấm
Tay trong tay giữa phố phường buốt lạnh
Ngỡ trong tim thiên sứ đã quay về

Thôi dỗ mình lạc vào giấc miên du
Đông rất thật, đêm trở mình khe khẽ
Chuông giáo đường vọng âm xa lặng lẽ
Nhớ riêng ai.... Khúc hát thánh ca buồn...

Tịnh Bình





17. THỨC CÙNG ĐÊM GIÁNG SINH

Cuối năm thêm một Giáng sinh
Lại đêm thức trắng chung tình với em
Sương khuya lạnh thấu nỗi niềm
Lòng tôi tê buốt môi mềm rượu suông

Hân hoan sóng bước trên đường
Tay trong tay ấm hồi chuông nhà thờ
Lung linh ánh điện tỏ mờ
Ngỡ như thành phố cũng chờ giờ yêu

Bên nhau ríu rít bao điều
Bỗng dưng im lặng ngược chiều gió đông
Làn môi em ủ rượu nồng
Men say thơm nựng trên vồng ngực hoa

Mải mê ngắm ánh sao xa
Giật mình trước tiếng ngân nga Giáo đường
Thánh ca vang khúc du dương
Mừng ngày Thiên Chúa yêu thương ra đời

Bây giờ xoắn quyện đôi nơi
Tôi như bay giữa khoảng trời riêng em
Nồng nàn tóc xõa vai mềm
Chan hòa hơi ấm trong miền hoang sơ

Chuông nhà thờ tỉnh hay mơ,
Tiếng ngân trở dạ đúng giờ Giáng sinh
Đêm nay tôi lại tâm tình
Bên em chợt thấy cả bình minh lên.

Hoài Khánh





18. MÙA CẦU NGUYỆN VẮNG EM

Nhà thờ chuông đổ tàn canh
Vắng em đêm lạnh còn anh một mình
Đèn dây mầu sắc lung linh
Chúa đang ban phước - chúng sinh trải lòng

Người xe nhộn nhịp phố đông
Giáng sinh vắng một bóng hồng ngày xưa
Giao mùa trời lắc rắc mưa
Noen chuông đổ vọng thưa thưa dần

Phố dài lặng lẽ bước chân
Một mùa cầu nguyện-người thân xa rồi
Em như một vệt sao rơi
Xa xăm tắt giữa bầu trời giáng sinh.

Hồ Đình Bắc





19. GIÁNG SINH MỘT MÌNH

Người ta gọi, nhưng... chẳng phải... là anh!
Tay khẽ khàng làm rơi cả ống nói
Ông già Noel cỡi Tuần Lộc bay tới
Mang những phần quà, lại thiếu mất phần anh

Trời lập đông cây lá hết màu xanh
Những hoả châu quay, những ánh đèn chớp tắt
Cây thông khổng lồ trơ cành hiu hắt
Lũ dơi tội tình vướng mắc ngủ an lành

Giáng sinh này em buồn anh biết không?
Bên song cửa từng đôi vẫn ríu rít
Tay trong tay, ôi tình yêu khắng khít
Chỉ đôi mình...
...Đành hẹn tận mùa sau

Người ta gọi xin được đến cùng nhau
Con rắn ngày xưa xúi em ăn trái cấm
Yêu anh lắm lòng tựa lòng dựa dẫm
EVa thông minh chẳng dại phản bội mình

Anh không tới trước quỷ dữ, thần linh
Em nguyền rũa những bộn bề đem anh đi mất
Chỉ xin anh trước chúa trời chân thật
Không phản bội tình, không phản bội chính em.

Trường Phi Bảo





20. GIÁNG SINH MỘT MÌNH (III)

Giáng sinh này rồi mình cũng đơn côi
Người ta đã quên mất lời hẹn trước
Giá ngày xưa khôn ngoan mà đoán được
Thì có lẽ giờ lòng chẳng bơ vơ

Thì có lẽ giờ mình chẳng ngu ngơ
Theo thiên hạ vào nhà thờ rước lễ
Chúa thương tình cũng lắng nghe mình kể
Về mọi điều không tử tế nơi anh

Thiên hạ vui sao mắt mình long lanh
Mình khóc thật, hay chỉ vô tình khóc
Thèm được nghe lại hai từ "Cô nhóc"
Như ngày xưa ai hay vuốt tóc thề

Mình nhớ hoài giọng nói đó tỉ tê
Ru mình thiếp trong cơn mê tình ái
Mình yếu lòng trước câu "Anh yêu Em mãi mãi"
Vòng tay người mới êm ái làm sao

Người ta hứa dìu mình tới mai sau
Mình quá tin giờ nghẹn ngào ai biết
Đêm đông lạnh mà tình thì cách biệt
Mượn ơn chúa sưởi ấm tâm hồn con

Mình đâu ngờ, mình có thể sắt son
Với mối tình coi như là vô vọng
Nhớ người ta, không! mình chỉ mơ hình bóng
Vẫn tin người sẽ đến thật đêm nay.

Trường Phi Bảo




--------------------------------------------------
Những bài thơ Giáng Sinh hay nhất (nhiều tác giả) (2) (3) (4) (5) (6) (7)

Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet
Vũ Gia Phát

Làm việc tại Vũ Gia Phát Website: https://vugiaphat.vn - https://noithatvugiaphat.com/

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn