1. CHẢ RƯƠI QUÊ MẸ
Em về quê mẹ tháng mười
Hương thơm vỏ quýt chả rươi đầu mùa
Chợ quê mẹ mới đi mua
Mẹ thêm gia vị cho vừa mùi thơm
Xa quê mười mấy năm hơn
Giờ về với mẹ rươi thơm nức nhà
ây là đặc sản quê cha
Rán rươi chỉ mẹ mới là siêu nhân
Gia đình đoàn tụ quây quần
Chả rươi thơm phức cả sân ra vườn
Con đi chín hướng mười phương
Không đâu rươi chả thơm hương quê nhà.
Hồ Đình Bắc
2. DỞ
Một ngày dở nắng dở mưa
Dở sáng dở tối dở trưa dở chiều
Dở vui buồn dở ghét yêu
Dở oanh dở yến dở Kiều dở Vân.
Dở no dở đói... bần thần
Nói năng dở oẹt cù lần với thơ
Dở say dở tỉnh dở mơ
Dở đùa dở cợt dở ngờ nghệch nhau
Dở cười dở khóc dở đau
Bao nhiêu cái dở hùa nhau ùa về
Niềm tin dang dở cơn mê
Tính ra ngậm đắng mà tê tái lòng.
Một ngày dở đục dở trong
Cái lưng dở thẳng dở còng mà đi
Dở tau và cũng dở my
Dấn thân vào cuộc có khi dở người.
Nguyễn Lâm Cẩn
3. HOA TRINH NỮ
Đường xưa trinh nữ mọc dày
Lá còn "xấu hổ" gai đầy lối đi
Bao mùa phượng thắm, mùa thi
Bước chân tập tễnh tìm gì trong nhau
Tôi tìm HOA ở nơi đâu
Nắng mưa càng tím một màu thuỷ chung
Chia tay e thẹn ngập ngừng
Để thương rồi nhớ người dưng một thời
Giáo- Lương, bên đạo, bên đời
Tháp đôi chuông điểm đất trời chuyển đông
Ba lô dấu mối duyên nồng
Đêm hành quân nhớ khăn hồng em trao
Quê hương chùm khế ngọt ngào
Tìm Đồng trinh nữ, nơi nào? Amen!
Nguyễn Đức Vân
4. GỬI CÂU GỌI ĐÒ
BẾN xưa đã phủ rêu phong
SÔNG xưa nước vẫn xuôi dòng nước trôi
NAY còn in dấu chỗ ngồi
ĐÃ từng hò hẹn một thời trẻ trung
CÓ ai trở lại bến không ?
CẦU cho mát mái thuận dòng người đi !
EM ơi lúc tuổi Xuân thì
ĐI trong sương sớm, về khi chiều tà
GỬI tình ngọt nước phù sa
LẠI nghe em hát thiết tha đôi bờ
TÔI đi cóp nhặt vần thơ
CÂU hò tiếng hát về chờ bến sông
GỌI em, em đã theo chồng
ĐÒ chiều quên lãng dưới dòng nước sâu !
BẾN SÔNG NAY ĐÃ CÓ CẦU
EM ĐI GỬI LẠI TÔI CÂU GỌI ĐÒ !
Phùng Vệ Đính
5. ĐÊM KHUYA GIÓ RÍT
Đêm khuya trời rít cơn buồn
Hiên ngoài đổ lá gió luồn cửa khe
Heo may qua ngõ tái tê
Tiếng đêm rụng xuống nghe thê thảm sầu
Từ trong thăm thẳm rầu rầu
Phố đèn rọi mặt rã màu mắt khuya
Tình là vạn ngả tách chia
Người đi… Bỏ lạc tôi về mênh mông…
Mạc Tường Vi
6. EM NGƯỜI GIÁO VIÊN
Em như hạt cát Quảng Bình
Lớn lên mang nặng nghĩa tình mẹ cha
Nhỏ nhoi búp nụ nhành hoa
Luôn mơ ước sẽ được là giáo viên
Ngay từ con chữ đầu tiên
Thầy cô dạy đức nhân hiền nặng sâu
Tảo tần bát cháo cọng rau
Công lao sinh dưỡng xanh màu tương lai
Chiến tranh gian khổ rộng dài
Tiếng bom lẫn cả trong bài văn thơ
Thuyền em hạnh phúc đến bờ
Em là cô giáo ước mơ đã thành
Cùng bao trò quý vang danh
Tiếng Trung ngoại ngữ chuyên ngành đáng yêu
Giao lưu dịch thuật sớm chiều
Em vui đã có ít nhiều thành công
Hôm nay rộng mở tấm lòng
Học trò chia sẻ xanh trong nụ cười
Ôm vào những đóa hoa tươi
Tự hào em được là người giáo viên.
Trần Thị Thanh Liêm
7. NHỚ MÃI LỜI RU
Lời ru của mẹ thuở nào
Canh cò, cánh vạc đi vào giấc mơ
Măng tre của mẹ non tơ ...
Mong con mau lớn từng giờ mẹ trông
Ngày đêm vất vả cấy trồng
Mồ hôi đổ xuống tìm bông lúa vàng
Mang về say giã, dần sàng
Nuôi con ăn học làm sang nếp nhà
Con lớn khôn đã bay ra
Bằng người, bằng bạn ..mẹ già mừng vui
Mẹ nay nhẹ cánh về trời
Lời ru của mẹ trọn đời trong con
Nguyễn Quang Huỳnh
8. CHÀO EM THÁNG MƯỜI MỘT
Tháng Mười Một
Ta chào em
Cây bàng bỗng rụng lá lem lém vàng
Giật mình Thu vội sang ngang
Nửa đêm trở giấc Đông bàng bạc mây.
Tháng Mười Một
Thoáng heo may
Gió mơn man nắng hây hây má hồng
Thuyền xa lành lạnh bến sông
Nụ cười em gởi thả bồng bềnh sương.
Tháng Mười Một
Thoang thoảng hương
Cúc họa mi trắng trắng vườn nhà ai
Em còn đi chợ đường ngoài
Ta còn mòn mỏi gọi hoài nhớ nhung.
Tháng Mười Một
Em thẹn thùng
Lời yêu da diết ướm cùng trầu cau
Chưa Xuân nắng đã ngọt ngào
Mai đào hẹn nở tươi màu thủy chung.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
9. TÌNH CÔ
Bài cô giảng dạy sớm chiều
Thấm vào hồn trẻ bao điều ước mơ
Lời trong ý đẹp như thơ
Cô đang thêu dệt bến bờ tương lai
Gửi vào lớp trẻ ngày mai
Những người trí thức mang tài giúp quê
Tiếng ve vang vọng hè về
Bài ca tiếp nối đam mê học hành
Bao đôi mắt sáng long lanh
Ngày mai là cả bức tranh huy hoàng
Cô đi ngập giữa nắng vàng
Dáng cô dáng mẹ dịu dàng yêu thương .
Đỗ Thị Tâm
10. NHỚ ƠN THÀY CÔ
Cả đời phấn bút trên tay
Ươm mầm trí thức xanh cây nẩy chồi
Trăm năm sự nghiệp trồng người
Đưa đò tri thức tới nơi bến bờ
Dạy con từ thuở còn thơ
Cho con khôn lớn, ước mơ vào đời
Các con đi khắp muôn nơi
Dựng xây đất nước, xây đời tự do
Nhớ ơn các bậc thầy cô
Tận tình dạy dỗ học trò thành danh
Kính chúc bác mẹ sinh thành
Mạnh khoẻ hạnh phúc gia đình yên vui
Các con xin hứa vâng lời
Noi theo gương sáng, làm người nhân văn
Nguyễn Xuân Ngọc
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo Lytrendy Homewear (ảnh 1, 2, 3 và 4), ảnh Photo Vanity Woman (ảnh 11, 12, 13 và 14) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet