21. TÌM
Tôi đi tìm cái không còn
Vượt bao ghềnh thác núi non biển hồ
Cuối đời được cái vu vơ
Áo cơm trĩu nặng bến bờ xa xăm
Rút lòng còn chút tơ tằm
Tôi đem buộc lại lỗi lầm xa xưa
Cái thời măng đắng, khế chua
Nắm cơm sũng nước nắng mưa chia đều.
Trần Tích Thiện
22. VIẾNG MỘ CHA
Con về trong tiết thanh minh
Viếng thăm cha giữa màu xanh đồng làng
Mộ cha một nấm bên đàng
Cỏ may giăng lối dọc ngang nỗi lòng
Một đời vất vả long đong
Giấc mơ con đã uốn còng đời cha
Gồng mình trước những phong ba
Tay chèo vững lái vượt qua biển đời
Nuôi con khôn lớn nên người
Mẹ nuôi bằng sữa cha nuôi bằng thần
Để con có cả mùa xuân
Mẹ sinh cha dưỡng trong ngần tình yêu
Quê nghèo cha mẹ cũng nghèo
Bao nhiêu ngày tháng bấy nhiêu nhọc nhằn
Vai gầy cha gánh khó khăn
Cho con yên giấc con nằm trong mơ
Không thấy cha khóc bao giờ
Nằm nghe mẹ hát ầu ơ… nao lòng
Nước mắt chảy ngược vào trong
Làm sao đi hết nỗi lòng của cha
Tình sâu nghĩa cả bao la
Không đong đếm được công cha trên đời
Chắp tay cầu Phật khấn Trời
Hồn cha siêu thoát ở nơi Niết Bàn.
Nguyễn Trọng Hòa
23. LỤC BÁT MÙA ĐÔNG
Nắng hanh cho nỏ đất cày
Trời buông rét nhẹ, bờ cây xạc xào
Đám bèo tàn lụi rìa ao
Cánh chim bạt gió lẫn vào trời xanh
Con trăng cuối tháng treo ngành
Chú cò tìm bạn vòng quanh khóm dừa
Rét rồi, nên chẳng còn mưa
Cạn đồng, chút nước đổ thừa về sông
Nắng hanh cho má em hồng
Hoa xương rồng nở, mùa đông đã về
Cỏ gà vàng lụi triền đê
Đồng xa hoa cải bốn bề vàng chanh.
Lê Hải Châu
24. NGHE ĐÀN GÁO NỬA ĐÊM
I. Một dây tắt nắng chiều tàn
Một dây thả ánh trăng vàng trên sông.
Một dây ngược sóng bềnh bồng
Một dây ngụp lặn giữa dòng nhân sinh.
Một dây thăm thẳm tâm linh
Một dây khắc khoải hỏi tình sao xa?
Một dây lệ ứa nhạt nhòa
Một dây nức nở vỡ òa nhạc mưa.
II. Một dây kể cổ tích xưa
Mẹ con nhà Cám lọc lừa, gian tham.
Một dây tích tịch tình tang
Đàn kêu Công Chúa cứu chàng Thạch Sanh.
Một dây áo rách duyên lành
Cây tre trăm đốt nối thành trăm năm.
Một dây khóc phận con tằm
Trương Chi hết kiếp vẫn nằm trong tơ.
III. Một dây đằng đẵng đợi chờ
Một dây tình cũ ai ngờ gặp nhau.
Một dây lấp lánh trăng sao
Một dây trầm bổng ngọt ngào dân ca.
Một dây văng vẳng tiếng Cha
Một dây thương bóng Mẹ già trên sông.
Một dây lúa hẹn ngập đồng
Một dây mơ nắng tươi hồng quê hương…
IV. Một dây nhớ
Một dây thương
Một cây vĩ kéo
Vấn vương
Bồi hồi.
Trái dừa ai khéo bổ đôi
Thanh âm đàn gáo vang lời Mẹ ru.
Thanh Trắc Nguyễn Văn
25. GIA ĐÌNH
Yêu thương hai tiếng gia đình
Vòng tay âu yếm nghĩa tình vẹn nguyên
Ai ơi nhớ lấy đừng quên
Giữ gìn hạnh phúc ấm êm cuộc đời
Chứa chan giọng nói tiếng cười
Ông bà cha mẹ là người nuôi ta
Còn sức sải cánh bay xa
Yếu mềm hạ xuống mái nhà thương yêu
Một ngày có sớm có chiều
Các cụ già yếu ấy điều đương nhiên
Tấm lòng con cháu thảo hiền
Nét đẹp truyền thống tổ tiên gia đình
Cháu con hoà thuận khỏe xinh
Đoàn kết gắn bó nghĩa tình trước sau
Tre già măng mọc bên nhau
Đoàn kết phát triển mạnh giàu quốc gia
Kính chúc tất cả mọi nhà
Hạnh phúc viên mãn mặn mà tình thương
Vui vẻ mạnh khỏe tinh tường
Ông bà cha mẹ tấm gương sáng ngời.
Lê Đình Mạnh
26. NHỚ MÃI LỜI RU
Lời ru của mẹ thuở nào
Canh cò, cánh vạc đi vào giấc mơ
Măng tre của mẹ non tơ ...
Mong con mau lớn từng giờ mẹ trông
Ngày đêm vất vả cấy trồng
Mồ hôi đổ xuống tìm bông lúa vàng
Mang về say giã, dần sàng
Nuôi con ăn học làm sang nếp nhà
Con lớn khôn đã bay ra
Bằng người, bằng bạn... mẹ già mừng vui
Mẹ nay nhẹ cánh về trời
Lời ru của mẹ trọn đời trong con
Nguyễn Quang Huỳnh
27. LÒNG MẸ
Nắng chiều ấm áp xe hoa
Tiễn con lòng mẹ lòng cha ngọt lành
Mẹ cười mà lệ ngấn quanh
Đẹp duyên đã có nơi dành cho con
Mẹ cha tuổi lẻ tuổi tròn
Lá đâu có thể mãi còn trên cây
Chẳng lo gối mỏi vai gầy
Chỉ mong con cháu sum vầy bình yên
Mừng con có bến có thuyền
Thảo thơm chồng vợ, ơn đền mẹ cha
Tình yêu đôi lứa đậm đà
Chồi non lộc biếc, vườn nhà ngát hương!
Hà Thị Cầu
28. HUYỄN MƠ
Chả là loáng thoáng trong mơ
Chẳng hư tình cứ lẳng lơ quấn vào
Huyễn mình lòng bỗng xôn xao
Chùng đêm duyên nở cồn cào bên nhau
Trăng già ngửa mặt tìm đâu
Bóng khuya lộ tiếng cầm chầu chực canh
Vấp tay dải áo tròng trành
Hồn mê lạc lẫn sắc xanh lụa là
Chập ngày tỉnh giấc mắt hoa
Quờ tay trong vắng chỉ là cơn mơ.
Lại Quốc Biểu
29. THĂM LẠI NGƯỜI XƯA
Anh về thăm lại người xưa
Một thời nhung nhớ sớm trưa tháng ngày
Tưởng rằng sẽ được chung tay
Cùng xây tổ ấm đắm say tình đời
Nhưng vì xa cách đôi nơi
Mối tình lỡ dở để đời vấn vương
Bây giờ tóc đã phai sương
Trở về thăm lại người thương năm nào
Gặp nhau lòng dạ nao nao
Biết bao kỷ niệm thuở nào còn đây
Nhớ em kỷ niệm đong đầy
Để lòng lắng đọng, tháng ngày trôi qua
Chúc em trẻ mãi không già
Gia đình hạnh phúc, chan hòa yêu thương
Tình xưa dù có vấn vương
Cũng là kỷ niệm đời thường mà thôi
Gặp nhau cùng nở nụ cười
Cho đời mãi đẹp, lộc chồi nở hoa.
Trí Nhẫn
30. MẮT NAI!
Mắt nai thầm: ngỏ, nói, cười...
Mộng mơ... dìm đuối bao người... mộng mơ
Lạc vào mộng mị ngu ngơ
Rối chân ngã ngửa đầu bờ mắt em
Ánh nhìn nửa lạ nửa quen
Nửa như lãng đãng nửa nhen tình đời
Mắt huyền đong cạn thu: vơi
Đong thêm cả sắc hương trời chửa thu
Nghĩ mình đêm méo trăng lu
Sương mai ngại nắng quá mù ra mưa
Cúc quỳ trong đã... ngoài chưa...
Tự ti nở muộn chẳng vừa thu sang
Cạn chiều chậm lỡ đò ngang
Thu sầu trút hết úa vàng trong anh
Thu ơi! còn giữ chút xanh
Cho tình si đã trót dành… mắt Nai!
Nguyễn Xuân Môn
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet