DÔNG BÃO
1 năm ăn phở chanh không vắt
4 mùa thìa đũa không lau
12 tháng chai lọ không đậy nắp
52 tuần ngủ không chăn đắp
365 ngày những nụ hôn không thêm muối.
Xin cảm ơn anh những giây phút ngọt ngào
Nhưng em là người phải ra đi
Bỏ lại nỗi đau ngổn ngang trong căn phòng bạo hành màu nước mắt
Bỏ lại bất an bên những trái chanh chưa kịp vắt
Bỏ chạy khỏi cô đơn quanh những thìa đũa chưa lau...
Ngày mình quen nhau
Anh hứa sẽ cùng em vượt qua dông bão
Nhưng bây giờ
Dông bão ấy
Lại chính là anh...
2022
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Bài thơ viết từ tâm sự của một cô bạn là giáo viên.
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn Thơ TKaraoke
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Photo Cosette (từ ảnh 2 đến ảnh 5), ảnh Photo Dương Minh (ảnh 6 và 7), ảnh Jennifer Phạm (từ ảnh 10 đến 13) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet