1. TẢN MẠN LỤC BÁT
Hoàng hôn rơi kín đường làng
Trời thu gió vít lá vàng trao nghiêng
Áo nâu thấp thoáng cửa thiền
Chuông chùa ai thỉnh vọng miền hư vô
Dòng sông lưu luyến con đò
Nỗi lòng ai thả vu vơ giữa dòng
Đông về giục cải trổ bông
Nhuộm vàng sợi nắng gió đồng chiều nay
Bên sông một mảnh trăng gầy
Nửa rơi đáy giếng nửa ngây ngây buồn.
Nguyễn Ánh Quang
2. SEN ĐỒNG THÁP
Tháng này sen nở chưa em?
Mây lằng lặng trắng, nắng lem lém vàng
Ngỡ ngàng qua chuyến đò ngang
Hương bay Đồng Tháp mênh mang gió chiều !
Nửa đời lăn lốc phiêu diêu
Gặp sen cháy lại những điều ta mơ
Giật mình dẫm nẻo bơ vơ
Nhớ hương khói lạnh bàn thờ mẹ cha...
Bùn tràn, lạnh cắt, mưa sa
Vẫn rừng rực sáng cánh hoa tím hồng
Khơi trong, gạn đục giữa đồng
Lá che đội bão xanh dòng ca dao.
Ngọt ngào mà cũng thanh tao
Phải em thôn nữ thơm màu tóc mây?
Gánh nghiêng chiều nắng vai gầy
Khăn rằn quấn gió thả say môi cười.
Tìm ai tìm đến Tháp Mười
Ngẩn ngơ chẳng biết tìm người hay sen?
Thanh Trắc Nguyễn Văn
3. TÍM HOA MUỐNG BIỂN
Chỉ là mới đến Vũng Tàu
Thế mà đã phải lòng nhau mất rồi
Con đường phố Biển quanh tôi
Gió reo nhè nhẹ, sóng dồi êm êm
Tím hoa muống biển mà em
Cáp treo bãi trước ngược lên tím trời
Một vùng non nước xinh tươi
Cánh buồm duyên dáng xa khơi trập trùng
Đây là núi lớn trẻ trung
Kia là núi nhỏ cũng trong mạch nguồn
Chúa Giê Su tượng tay vươn
Mở lòng muốn đón bốn phương đất trời
Đẹp thay phố biển trong tôi
Hẹn ngày rồi sẽ lại nơi mong chờ
Vương Bảo
4. CÒN KHÔNG
Em dành lục bát trao anh
Gió lay vườn cải, nắng hanh rực vàng
Nhớ thương em chẳng ngó ngàng
Khiến chàng thao thức, hẹn nàng ngày thu
Hong câu lục, lỡ nhịp ru
Buộc giàng câu bát, ưu tư vì người
Chênh chao lục bát với đời
Khát khao mong ngóng, quặn lời nhắc nhau
Cầm lòng - Nào biết về sau
Còn thơ Lục Bát, còn nhau chung đời
Nguyễn Sỹ Huy
5. THÈM CHI THÈM TỘI THÈM TÌNH
Thèm đêm mẹ ấp lời ru
Thèm đêm phá cỗ trung thu dinh tùng
Thèm đêm lửa trại bập bùng
Eo ong níu kéo bước cùng đồng dao
Thèm đêm ngả ngớn đếm sao
Hẹn hò tán lá nao nao sóng tình
Thèm đêm làng mở hội đình
Tích tuồng chẳng thích, chỉ rình ngọt chua
Thèm đêm hái lộc giao thừa
Hương trầm cháy kiệt người chưa kịp về
Thèm đêm trao gửi câu thề
Nụ hôn chặn dở, mang về nửa câu
Thèm đêm trăng sáng chân cầu
Tóc hương giỡn gió gối đầu hai ta
Thèm đêm mớ bẩy mớ ba
Em treo lúng liếng người ta trầm trồ
Giật mình truội hết cơn mơ
Lâng lâng như vẫn ấp bờ môi xinh
Thèm chi thèm tội thèm tình
Chạm gương nhật nguyệt thấy mình phơ phơ.
Phạm Luyến
6. DẠ KHÚC THU
Thu rung rung ánh tơ vàng
Thềm hoa thanh thót cung đàn đêm mơ…
Lâng lâng nghiêng đắm hồn thơ
Cung Hằng lấp ló bên bờ nhân gian
Dặt dìu dạ khúc mênh mang
Chén Thu chếnh choáng luênh loang ngõ hồn
Liêu xiêu ngả chạm môi hôn
Vu vơ gió vội dỗi hờn mây bay
Đêm Thu ngây ngất tình say
Trăng vàng chênh chếch rơi đầy mái hiên.
Nhật Quang
7. TIẾNG RU TRƯA
Ầu ơ... cánh võng mẹ đưa
Rám vàng câu hát giữa trưa nắng nồng
Vá đồng, lúa đã cấy xong
Chờ mưa, mưa cứ đi vòng về đâu
Ầu ờ... sóng vỗ bể dâu
Cha con sương nắng dãi dầu khơi xa
Gió đưa lạc rạc mái nhà
Gió lay lòng mẹ như là... gió thu
"Bướm vàng đậu nhánh mù u"
Trái duyên đợi mẹ phải ru nỗi buồn
Giảng đường vấp nước mắt tuôn
Phận quê mỏng mảnh cánh chuồn... mẹ mang
Ầu ơ.... mưa nhỏ hai hang
Heo may bứt lá đa làng... rơi... rơi..
Vũ Tháp
8. THU ĐI
Thu đi cho lá vàng bay
Cho đêm sập cửa cho ngày qua nhanh
Cho từng sợi tóc phai xanh
Cho nụ hôn mới hoá thành xa xưa
Cho nếp nhăn đến dư thừa
Trên khuôn mặt đẹp như mơ ngày nào
Đêm tàn tàn giấc chiêm bao
Con tim lỗi nhịp hanh hao dáng hình
Hoàng hôn đuổi bắt bình minh
Thương ai ngồi khóc cuộc tình trăm năm.
Trần Tích Thiện
9. TIẾC…
Tiếc giờ ta chẳng còn son
Bao nhiêu thương nhớ đã mòn tháng năm
Gửi vào bến đợi xa xăm
Nụ hôn lạc giữa nơi thăm thẳm chiều
Ước gì về lại mùa yêu
Để thương để nhớ để liều tương tư
Người về từ chốn thực hư
Câu thơ như thể đến từ xa xưa
Ta còn đội nắng gắng mưa
Vớt câu lục bát cho vừa chênh chao
Người về từ nỗi khát khao
Ta về dỗ giấc chiêm bao khóc thầm!
Nguyễn Quỳnh
10. BẠN BÈ TÔI
Bạn tôi tản mác đẩu đâu
Đếm đi đếm lại mấy đầu trắng phơ
Đứa nghểnh ngảng, đứa lơ ngơ…
Sáu mươi năm đến bây giờ… còn đây
Giật mình, mới đó… lây ngây
Vèo trôi lá ở trên cây rụng dần
Ngắn dài đo mấy bước chân
Trần gian vay trả nợ nần mà thôi
Tụ về đây, bạn bè tôi
Thời gian sót lại, ghế ngồi xúm quanh
Hồn đời trong mắt vẫn xanh
Nghĩa tình bè bạn để dành đầy kho
Bảy mươi năm nếu trời cho
Qua sông gác mái con đò còn ai
Trăm năm cứ ngỡ là dài
Hoá ra chỉ gõ được vài trống canh.
Nguyễn Lâm Cẩn
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet