1. TÌNH KHÚC BÁNH CHƯNG
Nào cùng soạn lá đi anh
Lá dong còn biếc màu xanh quê mình
Nếp thơm hạt gạo trắng tinh
Dải vàng nhân đậu cho tình dậy hương
Nào mình gói mến vào thương
Béo bùi cay mặn vẫn thường thấm sâu
Vuông tròn đến bạc mái đầu
Lạt mềm buộc chặt lòng nhau một đời
Nào thì nổi lửa lên thôi
Củi than kể chuyện dưới nồi tròn vung
Chắc kiềng lửa chất nước chưng
Hương trời vị đất, sôi chung hồn làng
Dẻo thơm từ buổi Liêu Lang
Nối dài duyên thắm thiếp chàng thành xuân.
Dương Khắc Giao
2. HƯƠNG THUỐC LÀNG AM
Chẳng thà mắc phải bùa mê
Còn hơn say bởi một vê thuốc lào
Làng Am hồn vía em trao
Tay nâng miệng rít ngọt ngào khói bay.
Thuốc lào "Lục tổng"* ai hay
Hôn em ngày ấy mà say đến giờ
Động phòng sao cứ ngẩn ngơ
Đất lề quê thói anh thờ thẫn… yêu.
Phúc Hữu
3. CÁI SAY
Chờ cho chiều ngả bóng mờ
Cái mày tỉnh giấc ta lo về nhà
Trập trùng núi thẳm đường xa...
Mỏi chân chậm bước… tiếng gà ngậm sương
Tỏ lòng bát rượu mà thương
Chợ phiên dan díu đoạn trường... Cái say..!
Phạm Tự
4. CHA TÔI
Cha tôi đêm gặt luống cày
Gió reo từng mảnh áo phai chỉ sờn
Phì phà khói thuốc nhẹ rơn
Bên đôi chim ngủ chập chờn nhánh cây
Cha tôi dáng dấp hao gầy
Nông dân chơn chất miền Tây mến người
Ở xa có dịp về chơi
Xin đừng khách sáo cha mời thiệt hơn
Bảy mươi từ thuở gối rơm
Cha ngồi bờ rạ nghe đờn sáu câu
Vắt cơm chấm mắm canh bầu
Vàng bông bí luộc tương nâu đậm đà
Cha tôi quanh quẩn vào ra
Ao tôm liếp cải giồng cà sau hiên
Dẫu cho thế sự nổi chìm
Ai vinh thân sống ai đêm bạc đầu
Cha tôi trong cuộc bể dâu
Ngẫm buồn giận mấy kẻ hầu tớ khen
A dua lộc cả rồi quen
Cha tôi vẫn vậy chân phèn lấm tay
Đêm nằm cha ngắm sao mai
Luống cày lấp lánh mỗi ngày cha ơi !
Giờ đây tóc bạc da mồi
Gọi hoài cố thổ còn nơi cha mình.
Liên Phương
5. LÁ VÀNG
Cuối thu màu lá chuyển vàng
Heo may se lạnh nhẹ nhàng lá rơi
Trải qua quá nửa cuộc đời
Ta như lá đã qua thời xanh tươi.
Lá vàng về cội cuối đời
Người già thương nhớ về nơi quê nhà
Cội nguồn đất tổ quê cha
Đi xa ai cũng thiết tha nhớ về.
Bùi Văn Hoa
6. LỠ CHUYẾN TÀU ĐỜI
Nắng chiều ai vít mà cong
Tình ta ai đẩy mà lòng liêu xiêu
Sợi dây dường níu cánh diều
Trăng kia ai níu mà treo lững lờ
Suốt đời con nhện giăng tơ
Bao giờ mới hết dại khờ nhện ơi
Nhà bên cất tiếng ru hời
Cớ sao tôi cứ rối bời ruột gan
Bên này rưng rức tiếng đàn
Cớ sao bên ấy cứ man mác buồn
Bên này lặng lẽ mưa tuôn
Bên kia chớp bể mưa nguồn niềm đau
Chỉ vì chẳng đẩu vào đâu
Mà tôi đã lỡ chuyến tàu đời tôi
Nguyễn Trọng Hòa
7. GIỮ THỀ
Bắc thang chạm tới mây trời
Ghìm vầng trăng nửa nhận lời của nhau
Hoa sương búi tóc gọn đầu
Rộn niềm trông đợi trước sau khó rời
Biết rằng bổn phận tình ơi
Ba đào mắc nợ nên trời tạo duyên
Trai tài, gái sắc bởi nên…!
Tình yêu hoá đá, câu nguyền nghìn năm
Nguyễn Sỹ Huy
8. UỐNG RƯỢU VỚI DƯ KHÁNH
Dư Khánh, rót rượu ra đi
Gặp nhau còn được mấy khi nữa mà
Tám mươi, quên phắt mình già
Cùng nhau nhắm cái ngật ngà làm vui
Đời ư
Đắng chát ngọt bùi
Chúng mình xơi đủ
Ngón...
Mùi...
Quên !
Quên !
Thánh thiêng chi ở ngôi đền
Mái mưa nóc dột xuống nền lơ quơ
Rượu mùi cất tự cổ sơ
Cha ông mình ủ bây giờ còn thơm
Khói đời trong ngọn lửa rơm
Kia kìa một lũ thằng Bờm đang hun
Mộ quan to
Mối không đùn
Có khi dưới ấy lũ giun đang đào
Sao mờ thì cũng là sao
Đêm đêm có thấy ngôi nào sáng đâu
Uống đi
"Thơ ngấm trong đầu"
Nghêu ngao nhân thế vần sầu mà say
Nâng lên chén rượu trên tay
Làm người tử tế thời này
Dễ chi.
Nguyễn Lâm Cẩn
Dư Khánh, con gái cụ thượng Nguyễn Khắc Niêm, em GS Nguyễn Khắc Viện.
9. THƠ VIẾT CHIỀU ĐÔNG
Bài thơ viết gửi tặng người
Giọt tình thẩm thấu những lời trao nhau
Nắng và em mãi tươi màu
Tựa như tiếng ngọc thẳm sâu tâm hồn
Mưa dầm nhớ bóng hoàng hôn
Núi ngồi núi đứng héo mòn ruột gan
Thơ ai ru giấc non ngàn
Hoa tam giác mạch ngập tràn nhớ mong
Câu thơ viết giữa chiều đông
Đậu trên ngọn sóng tiếng lòng… Nhớ ai!
Phạm Tự
10. TÌM VỀ THÁNG CHÍN
Mỗi năm tháng chín tìm về
Còn nguyên ký ức không hề đổi thay
Cánh đồng trắng khói rạ bay
Và bao nhiêu gió heo may quẩn chiều
Nắng mưa võng tiếng sáo diều
Hanh khô đỏ thóc dôi nhiều rạ rơm
Bếp hồng ấm những niêu cơm
Tôi về tìm chút mùi thơm gió đồng
Mẹ tôi vẫn áo nâu sồng
Khom lưng ở phía cầu vồng sau mưa
Tôi về dưới vạt nắng trưa
Nhấc lên nón lá vá thừa tháng năm
Tôi về tìm lại xa xăm
Tìm trong bóng mẹ những đăm chiêu buồn !
Nguyễn Quỳnh
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh Thanh Hằng (ảnh 18, 19 và 20) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet