41. SANG THU
Đầu sân cúc đã trổ hoa
Thoáng lành lạnh thấy như là chớm thu
Bên đường phượng đứng trầm tư
Chùm hoa đỏ gửi cơn mưa muộn màng
Lúa thì con gái ngỡ ngàng
Vẫn còn vương vấn mùa vàng hôm qua
Vườn nhà ngọt lịm nhãn, na
Mẹ dâng trái chín ông bà tổ tiên
Trăng non ghé xuống đầu hiên
Mơ màng trái bưởi tròn đêm hội Rằm
Ngàn con sóng gọi thì thầm
Bến sông cải đã nẩy mầm sang thu
Vũ Hải Thê
42. MẮC NỢ
Si tình mắc nợ mùa thu
Đa đoan mắc nợ lời ru nạ dòng
Ngu ngơ lạc lối lòng vòng
Mộng mơ trượt dốc sang dòng lý lơi
Thả hồn ngơ ngẩn mây trôi
Em xinh đẹp để thơ tôi phải bùa
Heo may nắng quái khéo lùa
Hồi xuân đội gạo lên chùa tối qua
Mắt tình đánh võng kiêu sa
Kệ kinh sư bác sai ba bốn lần
Tóc như mây, cổ trắng ngần
Tủi thân chú tiểu mấy lần nản chay
Lìa cành lá úa như say
Hồn thu lãng đãng phiêu bay mơ màng
Mộng mơ lên mắt trăng vàng
Đa đoan thi sĩ võ vàng… chiêm bao
Bùi Ái Nhân
43. LỤC BÁT ĐÓN THU
Chiều nay ra đón thu về
Reo vần lục bát triền đê đầu làng
Chân đi khấp khởi rộn ràng
Lúa mùa đã xếp thành hàng chào thu
Mặt sông bảng lảng sương mù
Nhãn lồng trĩu quả gật gù dao phay
Hưng yên - Phố hiến là đây
Cặp đôi lục bát hây hây má hồng
Bao năm em vẫn kén chồng
Rặng tre mẹ hát vít cong trưa hè
Võng đay kĩu kịt thu về
Gió heo may thổi triền đê sáo diều
Con tu hú nói bao điều
Thu về cổ tự chuông chiều vang ngân
Chị Hằng chiếu sáng đầy sân
Một đàn em bé vây gần trung thu
Bờ sông vén nhẹ sương mù
Một đôi mắt biếc đón thu ngỡ ngàng
Đỗ Văn Quỳnh
44. ĐÊM TRẮNG...
Cái đêm gió mát trăng trong
Là đêm rạo rực chỉ mong người về
Chẳng cần ai bỏ bùa mê
Cũng xin dâng hiến nguyện thề mãi yêu...
Lẳng lơ mang tiếng đã nhiều
Giời sinh ra để cùng liều có nhau
Chẳng ai biết chúng mình đâu
Chỉ ông trăng sáng trên đầu mà thôi
Ngại ngùng chi nữa người ơi
Yêu cho tan biến rã rời đêm nay
Yêu cho giời đất cùng say
Yêu rồi, yêu nữa... kệ ngày hay đêm!
Đã chưa mắt ướt môi mềm?
Cùng mang tình rải ra thềm trăng thanh...
Đặng Vương Hưng
45. BẾN ĐÒ QUÊ
Nhìn em mớ bảy mớ ba
Giữa vườn” lục bát” trổ hoa bốn mùa
Tiếng thơ, câu hát nhặt thưa
Xa xôi đội nắng đội mưa tìm về
Củ khoai, bát nước vối quê
Dao cau tước những câu thề dở dang
Hỏi sông còn chuyến đò ngang?
Cho tôi vét bến chiều vàng buông lơi.
Em đi bỏ lại mình tôi
Lục bình tím một khoảng trời sông thu
Nắng buồn nhấp ngụm sương mù
Chợ làng con cá con cua mảnh gầy
Xin em ánh mắt chiều nay
Làm thuyền cho bến sông đầy đò ngang...
Hương Sinh
46. BỜ BÊN
Em còn sang bến làm chi
Hôm qua người ấy đã đi xa rồi
Đừng buồn nhỏ lệ em ơi
Đò giang cách trở em tôi nhỡ đò
Duyên tình trời đã không cho
Tơ hồng đứt đoạn qua đò thêm đau
Người ta đã dạm trầu cau
Bờ bên pháo nổ còn đâu mà chờ
Nguyễn Văn Kết
47. HƯƠNG CỐM
Nắng vàng nhuộm óng màu thu
Thoảng như trong gió lời ru ngọt ngào
Câu thương níu ngọn trúc đào
Mắt trăng rưng rức soi vào trang thơ
Ánh vàng gieo xuống giấc mơ
Giơ tay bắt gió vu vơ mỉm cười
Em như cốm mới gọi mời
Lá sen xanh vẫy mây vời vợi xanh
Thơm nồng hương nếp long lanh
Tinh khôi hoa sữa trong lành quyện trăng
Tưng bừng chân sáo dung dăng
Nghiêng nghiêng mái tóc thung thăng… buộc tình
Bùi Ái Nhân
48. CHẲNG CẦN
Chẳng cần nhiều lắm người ơi
Chỉ mong có một khoảng trời riêng ta
Có chim hót, có lá hoa
Có mùa thu chín đậm đà sắc hương.
Chẳng cần thẳng những con đường
Lối về thân thuộc, chân nhường bước chân
Đi xa vẫn nhớ, vẫn gần
Cát lầm, sỏi đá nâng tầm bước đi.
Chẳng cần áo gấm lễ nghi
Ngọc ngà, vàng bạc nhiều khi thêm phiền
Chỉ mong một giấc ngủ yên
Chăn thô mộc mạc rẻ tiền ấm êm.
Gió thu ngấp nghé đầu thềm
Người ơi có nhớ những đêm trăng vàng
Không hoa, không rượu vẫn sang
Tình thu sâu lắng ngập tràn trong thơ.
Kim Phượng
49. TRƯỚC MỘ THI SĨ ĐỒNG ĐỨC BỐN
Thi nhân ơi, hỡi thi nhân!
Khói hương dừng trước mộ phần, mắt cay
Mưa dầm lành lạnh trên tay
Sương giăng bàng bạc, gió say khóc Người!
“Trở về với mẹ ta thôi”
Câu ca bầm dập trên môi lại hồng
Trời còn chưa ngớt bão dông
Đất còn sắc đỏ trên đồng ngát xanh
Tình quê dan díu thị thành
Vần thơ lục bát… “cung đình” xốn xang
Bên dòng sông Cấm gió đàn
Phi lao hát, sóng mênh mang tháng ngày
Chuông chùa giọt giọt mưa rây
Dư ba thơ mãi vơi đầy trong tôi
Dù cho vật đổi sao dời
Hồn thơ lục bát… nơi nơi tìm về
Tạ từ thi sĩ Đồng quê!
Trịnh Toại
50. THOẮT
Thanh xuân
thoắt rám má hồng
Bờ môi chạm khẽ
thoắt bồng bột say
Bình minh
thoắt rạo rực ngày
Hoàng hôn hiu hắt
thoắt gầy guộc đau
Đa ngôn
thoắt bấc cạn dầu
Đa tình
thoắt trái tim nhàu nhĩ xa
Còn duyên
thoắt giữ ngọc ngà
Hết duyên
thoắt hắt mặn mà xuống sông
Vừa xanh tươi
thoắt trắng ngồng
Vừa non tơ
thoắt bạc đồng cỏ hoang
Một hoa
thoắt ước mơ màng
Một vườn hoa
thoắt vội vàng ngó lơ
Nụ hôn
thoắt hiện trong mơ
Tỉnh ra
thoắt hối hận ngờ nghệch yêu !
Lê Thị Tâm Chung
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet