CÔ GÁI ÁO ĐẦM HỒNG VÀ CHIẾC XE ĐẠP
Như vẫn còn đó phố cổ chiều xưa
Cô gái áo đầm hồng và chiếc xe đạp nhỏ
Mùa thu vội qua nắng rơi vàng trên lá cỏ
Có áng mây nào lờ lững cuối trời xa...
Có những con đường nghe tiếng nhạc bỗng nở hoa
Có những bài thơ vỗ cánh bay ra từ trang giấy
Có những hàng cây đứng đợi em từ chiều hôm ấy
Cô gái áo đầm hồng trên chiếc xe đạp xinh xinh...
Phố vẫn chờ
Phố vẫn nhớ
Phố vẫn lung linh
Thời gian vẫn nhả khói trên từng ly cà phê nóng ấm
Phố cổ đã không còn
Cao ốc mọc nhanh hơn nấm
Mưa thổn thức
Mưa bay tìm
Đâu cô gái áo đầm hồng với vành nón vàng thu?
Gió thôi ưu phiền
Gió trả lại khu phố những ưu tư
Mặt trời dịu dàng thả xuống bảng màu cầu vồng bảy sắc
Người họa sĩ già lật quá khứ quay tìm sáu mặt con xúc xắc
Nhát cọ run rẩy
Vẫn chập chờn
Cô gái áo đầm hồng
Và chiếc xe đạp hoàng hôn...
2022
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Bài thơ được viết tặng cho cô Thùy Dương, giáo viên hóa trường THPT Võ Thị Sáu
Bài thơ được lấy cảm hứng từ tấm ảnh của cô Thùy Dương (ảnh 1). Trong bài thơ có tên của cô Thùy Dương (Mặt trời dịu dàng): Thùy (dịu dàng), Dương (mặt trời)
* Bài thơ đã đăng trên báo Bà Rịa - Vũng Tàu khoảng tháng 9 năm 2022
* Bài thơ đã đăng trên Tạp chí ChưYangSin số 362, tháng 10 năm 2022.
+ Bài thơ đã đăng trên trang Thi Viện
+ Bài thơ đã đăng trên trang Vườn Thơ TKaraoke
+ Thơ đang đợi in vào tập thơ mới.
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh cô Thùy Dương (ảnh 1) và ảnh Phan Minh Huyền (từ ảnh 2 đến 10) và ảnh minh họa sưu tầm từ internet