11. HOÀNG HÔN
Lẫn trong chút ánh chiều tà
Cánh cò chở nắng đồng xa chập chờn
Chiều dần nhạt ánh hoàng hôn
Dòng sông đỏ đục lũ nguồn về nhanh
Bóng đêm như lũy như thành
Tỏa trên đồng rộng, phủ quanh xóm làng
Trời như về thuở hồng hoang
Gió như ma đuổi cuối hàng cây xanh
Cánh cò nhập nhoạng vòng quanh
Đàn dơi thỏa sức tung hoành trời đêm
Lê Hải Châu
12. ĐÔI BÀN TAY EM
Ngón thon đan những díu dan
Trao nhau bấn rộn hương ngan ngát tình
Nhấm yêu thơm búp tay xinh
Vòng mềm luôn khít thân hình, đón đưa.
Bấy chầy phơi nắng nhuộm mưa
Đồng - nhà chật việc, thoi đưa cạn ngày
Chung riêng lắc chặt đôi tay
Bữa ăn, giấc ngủ quắt quay… đêm tàn.
Cúi trên thảm hạnh dệt đan
Ngẩng lên màu bạc thời gian hiện bày
Nửa đời cầm lại bàn tay
Chạm sần chai
Mắt tôi cay
Thương trào!
Vũ Bá Lễ
13. TRÁI KHỔ QUA
Cầm lên
Một trái khổ qua.
Khổ mà kêu khổ
Đúng là khổ thôi!
Yêu nhau leo núi vượt đồi
Chia bùi
Xẻ đắng
Khổ rồi cũng qua!
Thanh Trắc Nguyễn Văn
14. KHÚC GIAO MÙA
Bâng khuâng tiếng vọng giao mùa
Mây phơn phớt trắng,nắng thưa,nhạt dần..
Thu về đôi cánh phân vân
Từng đàn chim nhạn bay gần,bay xa
Cổng làng vài chiếc lá đa
Thoảng bay theo tiếng ngân nga sáo diều..
Lang thang làn khói lam chiều
Gửi hương nếp mới..nói điều vấn vương
Chiều quê bảng lảng làn sương
Gợi bao nỗi nhớ niềm thương thuở nào
Sân đình ánh mắt ai trao
Điệu chèo ai hát ngọt ngào đắm say!
Người ơi muối mặn gừng cay
Mai sau còn nhớ những ngày đã qua?
Thẳm sâu từ điệu dân ca
Giao mùa khúc hát đượm đà tình quê!
Lưu Tuấn Viên
15. CHÉN NHÂN SINH
Một vòng khắp chốn cùng nơi
Ngắm soi vận thế cõi đời nhân gian
Giọt rơi thánh thót cung đàn
Thoáng cơn gió lạ lòng chan chứa sầu
Câu thơ trở dạ quặn đau
Vướng tâm da diết mắt chau khép lời
Tháng năm đổ dốc ngày vơi
Ai quẩy chín nấc thang trời về đâu
Nghiêng tay xa xót sang nhau
Mỏng manh mấy sợi chỉ xâu tiếng cười
Vách chiều mưa rả rích rơi
Nhớ con đò vắng vẫn vời vợi xa
Túi thơ bầu rượu trăng già
Nhâm nhi thế thái cùng gia vị đời.
Lại Quốc Biểu
16. EM ĐI
Em đi ngang ngõ đánh rơi
Tháng ba rực rỡ làm tôi ngỡ ngàng
Hoa gạo giục giã hè sang
Màu xoan tím nhuốm dở dang cuộc tình
Hương bưởi ướp ánh bình minh
Dùng dằng mưa cứ làm tình tội nhau
Bây giờ xuân đã qua mau
Lập lòe đom đóm viết câu thơ buồn
Tháng ba da diết bồn chồn
Người đi rớt nửa tâm hồn yêu thương.
Trần Khánh Toàn
17. NỖI NHỚ HÈ VỀ
Hè về nỗi nhớ mang hong
Vần thơ mắc cạn bến mong sông tình
Phượng hồng ghép cánh bướm xinh
Đêm trăng đôi bóng ta mình kết duyên
Dòng đời xô bến xa thuyền
Lời thề hoa cỏ vẹn nguyên đến giờ
Mỗi mùa hoa phượng ngẩn ngơ
Ngược dòng kí ức ...đợi... chờ dáng xưa.
Lê Duyên
18. TÌNH ANH
Men tình ấp ủ lòng anh
Nghe như rượu ngọt mát lành nồng say
Lửa lòng đã bén rồi đây
Cháy sang em …cả những ngày thiếu anh
Chạm vào khát vọng xuân xanh
Nối đau nhân thế bỗng thành hơi sương
Nằng chiều dệt mộng tơ vương
Buộc anh suốt cả đoạn trường ta qua…
Ngô Thái
19. TÍM TÔI YÊU
Hỏi bao xuân đã đi qua
Mà sương nhuốm phủ tóc hoa cài đầu
Hỏi rằng bến đợi ... bao lâu
Thuyền mê mải gió nghĩ đâu bến bờ
Tròng trành sóng vỗ ngẩn ngơ
Ôm hôn bờ cát từng giờ không thôi
Bờ đông chót lở tây bồi
Lưu từng kỷ niệm theo tôi nồng nàn
Đêm khuya trăng khuyết mơ màng
Hòa vào nỗi nhớ mênh mang hỡi người
Hè về phượng đỏ góc trời
Cơn mưa giải khát nắng vời vợi trao
Ve ngân khúc nhạc hôm nào
Trong lòng trống trải với bao ước cầu
Bằng lăng tím ngả hàng châu
Dùng dằng hai lối nát nhầu con tim
Chiều tà nắng nhuốm bóng chim
Thôi đành số phận chẳng tìm trong nhau
Hững hờ gió thổi về đâu
Để vần thơ ngỏ một màu tím thương.
Dương Thị Phúc
20. CÓ ĐIỀU GÌ...
Có điều gì phía nơi xa
Mà như đang chảy trong ta rất gần
Chỉ khi dòng nước đang ngân
Và khi im lặng mới cần lắng nghe...
Phía ồn ào những tiếng ve
Rung lên hối hả trưa hè rồi qua...
Chỉ còn chiếc lá làm nhà
Lợp che mình với những tà gió bay...
Đàm Quyên
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet