1. MONG MANH
Mong manh - cuộc sống mong manh...
Yêu thương ơi, có trọn dành cho ta?
Tròn đầy không, một đóa hoa?
Ngọt ngào không, một khúc ca diễm tình?
Mong manh... đoạn cuối hành trình
Vòng tay nào giữ cho mình ấm êm?
Chỉ cần nhẹ bước vào đêm
Tình yêu lại đến giữa thềm mong manh.
Đỗ Anh Thư
2. MÙA LÚA TRỔ BÔNG
Nửa đêm nghe tiếng sấm rền
Cơn mưa rải xuống xiên xiên trước thềm
Ếch mừng cất tiếng à uôm…
Chỉ thương đàn Mối cuối vườn sa mưa
Gió xoay lay động lá dừa
Trời hưng hửng sáng cơn mưa tạnh dần
Dạo này đã cuối mùa Xuân
Lúa chiêm ngấp nghé trỗ gần trỗ xa
Ơn trời mưa thuận gió hòa
Sâu keo giá rét tránh xa chốn này
“ Trông trời, trông đất, trông mây”
Mừng cho lúa trỗ cữ này nhuần mưa
Lê Hải Châu
3. MỘT GÓC HỘI QUÊ
Hồ quê đầy ắp tiếng ca
Thanh âm tỏa rộng lan xa rộn ràng
Trời xanh mây trắng ngỡ ngàng
Gái trai già trẻ xốn xang đón mừng.
Giao lưu văn nghệ tưng bừng
Giọng ca trầm bổng, hào hùng, thiết tha
Ngọt ngào những khúc dân ca
Xuyến xao bến nước, gốc đa, sân đình.
Diễn viên - toàn chị em mình
Mà sao duyên dáng tươi xinh tuyệt vời
Hồn nhiên những đóa môi cười
Mớ ba mớ bảy, tân thời... đẹp sao.
Trầu têm cánh phượng mời chào
Ô che, nón thúng qua thao.... thẹn thùng
Thuyền trôi, mây cũng theo cùng
Bừng tươi tỏa rạng một vùng phố, quê.
Dẫu đi đâu, mãi nhớ về
Thuần phong mỹ tục, nếp nề xưa xa
Hồn quê đẹp mãi trong ta
Hội quê - phố phố, nhà nhà.... rộn vui.
Phong Thu
4. SÔNG GIÁ XƯA VÀ NAY
Thuỷ Nguyên rạng rỡ sử xanh
Bởi dòng sông Giá lừng danh oai hùng
Nhà Trần chiến thắng Nguyên Mông
Thoát Hoan bại trận, Hải Phòng vẻ vang.
Lại Xuân, Chính Mỹ, Kênh Giang
Liên Khê, Mai Động bảng vàng còn ghi
Trải qua vận nước thịnh suy
Địa linh nhân kiệt trị vì muôn dân.
Chuyện xưa, ngỡ tưởng quá gần
Bởi dòng sông Giá trong ngần dịu êm
Ai về thăm lại quê em
Du thuyền, câu cá ngày đêm dập dìu.
Quê hương biết mấy thân yêu
Dân giàu, nước mạnh với nhiều sân chơi
Thả diều, cắm trại, đi bơi
Xuôi dòng sông Giá thảnh thơi chiều hè.
Vũ Nam
5. NÓN MÊ
Tàn tàn nên gọi nón mê
Nắng giòn, mưa sũng, rét tê... chắn trời
Khi làm quạt, lúc để ngồi
Đựng rau, vục nước, đong tươi mớ chè*
Đồng hành bến bãi chân đê
Chứa đầy kinh nghiệm nông quê cấy trồng
Chiêm mùa đậy bắc che đông
Nón mê cúi thấp, lưng còng cúi cao
Dẻo mềm vũ điệu đồng dao
Rủ nhau "đi cấy" trăng sao theo cùng
Bên người tình nghĩa thủy chung
Vượt ngàn gian khó cúc cung chẳng rời
Hình hài giống thứ buông trôi
Te tua dúm dó cho đời mầm xanh.
Phạm Luyến
6. NÀY ƠI!
Này ơi, da trắng má hồng!
Nhất xinh mà khó kén chồng vì đâu?
Qua thời váy đụp áo nâu
Răng đen nhuộm thắm miếng trầu nồng cay
Rượu quê vừa nhấp đã say
Tóc dài tha thướt giấu ngày vào đêm
Bao nhiêu mắt ướt môi mềm
Cũng chưa đủ giãi nửa thềm trăng sao
Cười tươi một nụ đi nào!
Hoa sen lại nở, yếm đào lại xinh…
Này ơi, mắt liếc đưa tình
Một mình vẫn tự ngắm mình trong gương
Lạy giời bớt giận để thương
Để mưa có nắng chiếu giường có đôi...
Đặng Vương Hưng
7. ƯỚC
Ước gì hóa áng mây trời
Che về bên ấy cho vơi nắng hè
Ước gì hóa chiếc ô xòe
Cơn mưa bất chợt đâu se sợi buồn
Ước gì hóa cánh chuồn chuồn
Bay vừa vừa đỡ mưa nguồn nắng nung
Ước gì ta mãi đi chung
Đường duyên rong ruổi tận cùng trăm năm
Lê Duyên
8. KỈ NIỆM MÙA HOA GẠO
Mỗi lần sang tới tháng ba
Tìm ra gốc gạo để mà nhớ mong
Hoa rơi đỏ thắm từng bông
Nỗi sầu trút cả vào lòng anh đau
Mẹ em mang trả trầu cau
Nhà anh nghèo khó cơ cầu xót xa
Lời thề mình trót nói ra
Giữa chiều hoa gạo la đà máu rơi
Mình cùng trốn nhé anh ơi
Sang nơi đất khách chân trời tây phương
Đừng em đâu phải cùng đường
Ta tìm cách vượt tai ương lúc này
Ôm em siết chặt vòng tay
Ta như tan chảy kiếp này vào nhau
Giận hờn em bỏ đi đâu
Để anh gánh cả nỗi sầu tháng năm.
Đỗ Bá Cung
9. NGÀY VUI NHỚ MÃI
Vui cùng cả nước hân hoan
Cờ hoa rợp đất, chứa chan tình đời
Bốn bảy năm… nhớ một thời
Hồn quê thức dậy ngời ngời sắc xuân!
Năm này cùng với cháu con
Dạo chơi núi đẹp Lương Sơn Hòa Bình
Hồ xanh nước biếc dập dình
Nụ cười tươi nở thắm tình như hoa.
Cầm tay con cháu, trẻ già
Cất lên điệu hát lời ca ngọt ngào
Đường vòng uốn lượn thanh cao
Ngày vui nhớ mãi quyện vào tháng năm…
Phạm Ngọc Khánh
10. TÌM
Hè sang tặng chị thơ tình
Không chê, chả đọc, rập rình bờ môi
Em đành nhìn áng thơ trôi
Lênh đênh bên lở, bên bồi... lim rim...
Lại về lẳng lặng kiếm tìm
Đầu ghềnh, cuối thác nổi chìm bóng câu
Xa xa thấp thoáng nông sâu
Múc trăng đáy giếng, đếm trầu mặt cơi!
Lại rình lúc chị thảnh thơi
Tăng thơ lần nữa... tìm nơi… trốn tìm…
Cao Trần Nguyên
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet