31. DỊU DÀNG THÁNG TƯ
Dịu dàng mưa nắng tháng Tư
Nắng thì không gắt, mưa như vui đùa
Nắng hong rót mật đồng trưa
Lúa đang con gái mới vừa trổ bông
Nắng non trải rộng tầng không
Tre ngà thêm óng, sáo đồng ngọt thêm
Trời xanh mưa gió dịu êm
Hạt rơi nhè nhẹ, ướt mềm lòng tôi
Mộc miên đã nhạt màu rồi
Hoa xoan bớt tím, mây thôi hồng dần
Đã qua cái rét Nàng Bân
Để ai đan áo gửi thầm nhớ thương
Nụ cà ửng nắng tím hơn
Sấu già bung nụ, mây vờn non cao
Cũng chưa rực cháy cồn cào
Cho mùa phượng đỏ khát khao một thời
Tháng Tư năm ấy em tôi
Gánh hoa xuống chợ, đợi người xa xưa
Loa kèn gói vội trong mưa
Trao tôi kỷ niệm, như vừa hôm qua
Tháng năm ngày cũ dần xa
Sao còn đọng mãi, trong ta… nhớ hoài
Dập dìu mưa nắng phôi phai
Tháng tư xưa ấy, dáng ai dịu dàng...
Thạch Thảo
32. TRĂNG KHUYẾT
Đêm nằm nghe gió thở sâu
Nhìn vầng trăng khuyết giọt sầu rụng rơi
Vẳng đâu tiếng vạc ngang trời
Cõng mưa cõng nắng về nơi bụi bờ
Mấy sông nước chảy lững lờ
Mấy khi gió lặng lơ thơ liễu buồn
Trăm năm khuyết khuyết tròn tròn
Người trong cõi tạm khuyết…còn tròn không
Ngày hè lại tiếc gió đông
Ngày đông lại nhớ lại mong nắng hè
Đưa tay vén áng mây che
Ta nhìn trăng khuyết lắng nghe tiếng lòng
Khuyết tròn vời vợi tầng không
Có vầng trăng khuyết trắng trong mãi tròn
Tạ Kim Khánh
33. TÌM EM
Anh đi vẹt gót đường đời
Lặng tìm muôn nẻo nụ cười của em
Dạ vâng thắp sáng trời đêm
Em thành nỗi nhớ ta tìm đến nhau
Buồn vui lệ đẫm niềm đau
Lặn sâu nỗi khổ để sau nguyên lành
Em làm lửa ấm tình anh
Dại gì ta phải để dành kiếp sau
Hình như... đang buổi gieo cầu
Em là muôn thuở... tình đầu đợi anh
Nguyễn Sỹ Huy
34. XÔN XAO NẮNG GIÓ DẬY THÌ
Xuân trôi mà chẳng chịu già
Nắng sang chớm hạ vẫn là nắng non
Mơn man xoa cổ tay tròn
Em nâng hoa nắng cho mòn mắt trông
Mộc miên tiếp lửa phượng hồng
Xôn xao nắng gió xoắn nồng tháng tư
Đất trời rụng hết mây u
Sót vài sợi rét mắc từ chiều xuân
Gọi hè tu hú ái ân
Áo dây lúc lắc bần thần phố hoa
Em cười mà chết người ta
Môi cong nhí nhảnh nhí nha dậy thì
Thập thình trống gọi mùa thi
Tiếng ve chợt thức rầm rì gọi nhau
Sau kết thúc, lại bắt đầu
Vòng quay nhịp sống muôn màu tương sinh
Nắng vờn mắt lá lung linh
Hôn lên nụ biếc nguyên trinh đầu mùa
Gió cào "cốc vũ" gọi mưa
Em tôi háo hức mà chưa nói gì.
Phạm Luyến
35. THƯƠNG ƠI
Thương ơi những ngọn cỏ may
Gió lùa xào xạc lắt lay bên đường
Kìa ai thấp thoáng trong sương
Chút duyên lúng liếng nẻo đường miền quê.
Thương ơi thân phận con nghê
Gò lưng chầu giữa bộn bề khói nhang
Nghe lời cầu phúc, cầu an
Nghe tình nhân thế dối gian nói cười.
Thương ơi cũng một kiếp người
Mà sao cái phận trêu ngươi xoay vần
Kẻ thì vờ vĩnh ái ân
Người thì mong mãi một lần được yêu.
Phạm Huy Liệu
36. NGHIÊNG
Hãy nghiêng một chút nữa nào
Đừng quay lưng thế ngắm sao được người?
Hãy ngiêng, nghiêng chút nữa thôi
Nghiêng cho thác đổ, nghiêng đồi nghiêng sông
Nghiêng cho má thắm môi hồng
Cho ai nghiêng ngả nghiêng Đông nghiêng Đoài
Nghiêng chiều đừng để nhạt phai
Một mai má thắm, một mai tình nồng
Nguyễn Ngọc Cẩn
37. CÕNG MẸ THĂM ANH
Mẹ ơi tay bám chặt nào
Giữ yên... con cõng mẹ vào nghĩa trang
Nghĩa trang làng rộng thênh thang
Từng con của mẹ xếp hàng điểm danh.
Bước chân dò dẫm vòng quanh
Tên con mốc phủ rêu xanh... đã mờ
Biết là mộ chẳng cốt tro
Rưng rưng mẹ vẫn lần, sờ... rưng rưng.
Anh ơi xa cách ngàn trùng
Về đây tháng bảy tương phùng mẹ - con
Nhớ ngày lưng mẹ mỏi mòn
Cõng anh, cõng giấc mơ non bốn mùa.
Bây giờ mẹ đã già nua
Vườn nhà chuối chín gió lùa đêm đêm
Trăng nghiêng bóng mẹ còng thêm
Anh nghiêng đời mẹ bên thềm chiến tranh.
Về đi anh, về đi anh!
Mái đầu bạc, mái đầu xanh... nghẹn ngào
Mẹ ơi tay bám chặt nào
Giữ yên... con cõng mẹ vào thăm anh.
Nguyễn Chí Diễn
38. ĐỪNG PHỤ
Anh ơi xin chớ phụ lòng
Khi em tóc bạc lưng còng nha anh
Cũng từng một thuở non xanh
Cũng từng một thuở yến oanh dặt dìu.
Vì chồng dốc hết thương yêu
Vì con quên cả mưa chiều nắng mai
Dãi dầu xuân sắc tàn phai
Môi xưa thôi thắm - tóc dài nhạt hương.
Lăn mình một nắng hai sương
Còn chi mắt biếc má hường người ơi
Úa tàn đâu lỗi tại tôi
Xin người đừng phụ cho đời bão giông.
Nguyễn Minh Tâm
39. THƠ TẶNG NGƯỜI DƯNG
Chưa ra ngoài ấy sông Cầu
Quê em nơi đó ở đâu dễ tìm?
Mượn thơ gởi tặng Thái Nguyên
Như là sông Cửu sông Tiền của nhau
Phố Yên chắc có mưa rào
Trông vầng mây tỏa làm sao chọn mùa
Tình anh còn nợ ngày xưa
Níu vần lục bát cho vừa ý thôi
Dẫu qua mấy độ xuân thời
Nếu là thi sĩ chắc vơi cõi buồn
(Những lần xa vắng người thương)
Ngày sinh viên ấy con đường lá me
Tri âm làm bạn thu hè
Thảnh thơi dạo cảnh để nghe tiếng chiều
Thổi hồn lên khoảng trời yêu
Nắng son đã chạm dáng Kiều đó em!
Liên Phương
40. ĐI GIỮA RỪNG DỪA
Tóc dừa xõa đã bao lâu
mà mưa nắng cứ xanh màu thời gian
mượt mà lớp lớp hàng hàng
nuôi chùm trái ngọt ngào dâng cho đời
dừa thương tôi gọi dừa ơi
bóng dừa ôm ấp bóng tôi đi về
dừa là nỗi nhớ đê mê
tuổi thơ tôi, những trưa hè rong chơi
bao đêm mưa gió đầy trời
nằm nghe dừa kể phận đời xót xa
một thời bom đạn đi qua
vết thương cứa khắp thịt da chưa lành
dù xuôi ngược khắp thị thành
làm sao quên được bóng xanh của dừa
Mỹ Lồng chợ mới tan trưa
gặp em từ Thạnh Phú vừa tới đây
vui mừng tay nắm bàn tay
lời trăm năm lại tỏ bày cùng nhau.
Lê Hà Thăng
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet