21. CHÂN TÌNH
Thân tình sung chat, ớt cay
Rượu bao năm cũ còn say hồn người
Thảo thơm dung dị nụ cười
Lưu tình thân ái một đời ai mơ
Ân tình ai giấu vào thơ
Ai còn ngóng đợi bên bờ sông mê
Ai chờ… sạt lở bờ đê
Ai còn lưu lạc xa quê phương nào?
Trong tim ai sóng cồn cào
Ai còn thao thức thuở nào mẹ ru
Ai buồn như mắt mùa thu
Ai còn mong nhớ trăng lu… đợi tình
Ai mơ lên đỉnh Thiên Đình
Ai còn đau đáu quê mình bến sông
Ai còn ra ngóng vào trông
Ai còn ấp ủ mênh mông nỗi niềm
Dù ai đi khắp trăm miền
Chớ quên lam lũ mẹ hiền, bóng cha
Ai người nhung lụa kiêu sa
Xin đừng nhắm mắt bước qua… chân tình
Bùi Ái Nhân
22. QUỲNH VÀ TRĂNG
Xa nhau mà vẫn nồng nàn
Vòng tay xiết chặt say tràn bờ tim
Phập phồng như sóng triều lên
Ngập cồn cát trắng môi mềm chặt môi
Ngọt ngào nhé... nhẹ nhàng thôi
Bồi hồi thổn thức... rồi rồi... ngất ngây
Sóng trườn ghềnh đá biển say
Rân rân rạo rực gió mây tràn trề
Lạc vào cõi mộng si mê
Tình say hoa nở nhụy khoe hương nồng
Đất trời nghiêng ngả mênh mông
Cõi tình ngây ngất bềnh bồng...Hiến dâng...!
Phạm Tự
23. DUYÊN THƠ
Chiếu thơ em trải giữa nhà
Ân cần em tiếp khách xa bạn gần
Có người rất đỗi quen thân
Có người mới chỉ gặp lần đầu thôi
Chén nồng chưa chạm bờ môi
Đã chao nghiêng cả đất trời vào say
Thả hồn theo gió thơm bay
Cho vần Lục bát đong đầy đam mê
Cho thơ bạn quyện hồn quê
Hải phòng dẫn lối chị về, anh sang
Say thơ thiếp bén duyên chàng
Trót đa mang
Cứ đa mang
Ngại gì
Tôi gom nhặt chút hồn quê
Dệt thành nỗi nhớ gửi về nơi nơi
Để trong sâu thẳm cõi người
Duyên thơ tình bạn mãi ngời sắc xuân.
Trịnh Bá Khả
24. TÌNH MẸ
Cha đang ở chiến trường xa
Hậu phương mẹ ở lại nhà nuôi con
Chiến chinh ai biết mất còn
Quyết tâm cha giữ nước non yên bình
Mẹ con luôn trọn nghĩa tình
Mặc cho vất vả một mình gắng công
Trồng vườn nạo vét ao chôm
Việc đồng cày cấy sớm hôm cùng người
Trên môi luôn nở nụ cười
Cho hai con nhỏ vui tươi với đời
Hội làng cùng mẹ dạo chơi
Nghe tin thắng trận rạng ngời quê hương
Ngày mai từ chốn chiến trường
Cha về sum họp yêu thương đang chờ
Lê Thị Ngoạn
25. AI BUÔNG CÂU HÁT
Ai buông câu hát trôi sông
Vô tình lay lá ngô đồng lặng im
Người đi chấp chới cánh chim
Còn nghe vọng lại tiếng bìm bịp kêu
Vơi đầy mùa lũ rong rêu
Có đàn vịt ngủ quên lều trốn mưa...
Em còn xoã tóc hong trưa?
Giật mình cho gió thổi vừa hoang vu
Thất tình đừng vội đi tu
Nõn nà từ thuở hát ru lạc vần
Đêm còn mây gió khoả thân
Ta còn dan díu tuổi xuân với người...
Đặng Vương Hưng
26. EM VỀ TỪ NẮNG HẠ XƯA
Em về gió cởi tháng tư
Cho miền nắng hạ say từ mắt môi
Này em, xuân ngủ trên đồi
Ngày em từ tạ, nắng rơi sân trường
Tháng ba gói một lời thương
Gửi vào nắng hạ cuối đường lá bay
Phượng hồng đỏ mắt anh say
Tiếng ve lắng đọng tháng ngày tương tư
Em về sầu tím trang thư
Nỗi buồn anh gửi tím từ hạ xưa.
Mạc Tường Vi
27. BẾN XƯA
Thăm quê qua chuyến đò ngang
Vẫn cây đa cổ đầu làng năm xưa
Người thôn tần tảo sớm trưa
Đường sang chợ huyện đò đưa sớm, chiều
Gặp nhau muốn nói đôi điều
Đồng xa lúa chín thêm nhiều ước mơ
\Xuân về cảnh sắc như thơ
Một thời tuổi trẻ đợi chờ chân đê
Sông sâu con sóng vỗ về
Biết bao câu hứa lời thề năm nao
Rặng tre chim hót lao xao
Bồi hồi kỷ niệm dâng trào bến xưa
Nguyễn Thị Mai
28. ĐÊM QUA
Xa quê đã bấy nhiêu năm
Nhìn lên thấy mảnh trăng rằm ngác ngơ
Đầu non dáng mẹ lu mờ
Bóng cha sòng nước bên bờ cách ngăn
Hạt sương đọng trắng trên cành
Gió hiu hiu thổi trong lành tiếng chim
Đất lề quê thói trong tim
Bước chân va vấp nổi chìm xứ xa
Canh khuya đã lọt tiếng gà
Vầng dương mơ tỉnh đưa ta trở về
Lưng còng một dải triền đê
Bùn chua nước chát tứ bề mà thơm
Nắng vàng khô nỏ rạ rơm
Thầm lên hạt gạo bát cơm quê nghèo
Tá điền phận lắm gieo neo
Mầm xanh đội đất mạ gieo cựa mình
Quê hương ơi nặng nghĩa tình
Ta ngồi ta khóc trước bình minh lên!
Nguyễn Quỳnh
29. CHẠNH LÒNG
Một đời lam lũ tảo tần
Gió, mưa, nắng, rét cận thân cái nghèo
Giữa dòng nước cạn trong veo
Lơ thơ chẳng một cánh bèo nổi trôi
Mẫn cần cứ vậy lần hồi
Vài con ốc vặn thế thôi bằng lòng
Sớm chiều mò mẫm long đong
Mấy ngàn bạc lẻ lưng còng đổi trao
Cháu con giờ ở phương nào
Mẹ ơi biết có còn bao tháng ngày
Trời cao mây trắng lượn bay
Thoảng nghe tiếng Hạc lạc bầy ngang qua
Đỗ Quang Đạt
30. NGỢP ĐẦY TIẾNG VE
Ve kêu gọi hạ rộn ràng
Lập lòe lửa phượng đã mang nắng về
Đem theo cả những đam mê
Làm tan chảy hết bộn bề thời gian
Bao nhiêu hạt nắng lên ngàn
Còn bao nhiêu hạt theo bàn chân đi
Hạt rơi lối cỏ xanh rì
Hạt vào khoảng cách li ti óng ngời
Leo lên chót vót đỉnh đồi
Xa xa thành phố nơi đôi sông vào
Bên trong, bên đục xôn xao
Hòa chung dòng chảy ngọt ngào phù sa
Nước như hiểu rõ quê nhà
Tắm màu đất mát hương hoa bốn mùa
Ngát thơm trái ngọt vườn xưa
Đựng đầy mưa nắng sớm trưa con đường
Các em vẫn được đến trường
Chống co vit, chỉ con đường học thôi
Ve gọi lớp lớp trò ơi !
Gắng thêm chút nữa cùng tôi học bài
Nắng vàng rực rỡ ban mai
Bình minh trong trẻo đan cài tiếng ve.
Đỗ Thúy Nga
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet