1. MẸ VÀ LỤC BÁT
Những vần lục bát từ đâu
Để cho mẹ gánh dãi dầu mưa giông
Cánh cò lượn trắng bờ sông
Gửi theo ngọn gió mênh mông ráng chiều
Lặn vào dáng mẹ liêu xiêu
Miếng cơm nuốt vội, mạ nhiều ruộng sâu
Đội mây cõng lúa qua cầu
Xóm thôn vào vụ áo nâu nhuốm bùn
Thơm mùi rơm rạ bếp đun
Khói bay lan toả mưa phùn lạnh da
Lời ru lục bát mặn mà
Ngủ ngoan thắng giặc mai cha sẽ về.
Nguyễn Thành
2. TIẾC KHÔNG
Vẫn là ánh mắt biết cười
Vẫn là cái miệng xinh tươi hôm nào
Vẫn là lời nói ngọt ngào
Mà anh trộm nhớ biết bao thương thầm
Mưa phùn nhè nhẹ lâm thâm
Lòng anh lớp lớp sóng ngầm dạt xô
Sương rơi ướt áo Liễu Bồ
Bão giông thác lũ sông hồ thuyền quyên
Vẫn là em đó rất hiền
Ru anh lạc mấy mươi miền lãng du
Chợt nghe có tiếng chim gù
Mắt huyền xanh biếc trời thu gió ngàn
Hương đồng gió nội Ngọc Lan
Long lanh những giọt sương tan nắng chiều
Trong lòng thổn thức tiếng yêu
Ngày xưa sao chẳng dám liều... tiếc không?
Đồng Kế
3. UỐNG RƯỢU Ở KHUỔI TRANG
Khuổi Trang ơi
Khuổi Trang ơi
Chén nâng lên giữa mây trời mà say
Xin đừng buộc chỉ cổ tay
Váy xoè... lú lẫn tưởng ngày là đêm
Nồng nàn mắt rót rượu êm
Môi chưa chạm chén đã mềm lòng nhau
Nắm xôi khéo nhuộm đủ màu
Dẻo thơm từng hạt... cháo rau hết thời
Nâng lên cạn chén rượu mời
Lịm lòng mới tỏ thằng đời dại khôn
Lưu Linh thần rượu nhập hồn
Trong đầu vó ngựa bồn chồn chợ xa
Tràn mâm rau zớn, dê, gà..
No nồi thắng cố bụng ta bụng mày
Vợ lườm...đêm ngủ gối chay
Sáng mai nhớ dậy đi cày... nó yêu
Chân khèn xẹo xọ liêu xiêu
Pó pè pe pí sáng chiều lửng lơ
Núi say mây cũng lờ đờ
Môi như hoa chuối lờ mờ mắt sương
Tưởng đâu lạc nẻo quên đường
Chén tình đầy ắp lời thương buộc lòng
Nợ tình, mắc, trả không xong
Bóng người đứng đó còn mong còn chờ
Khi vui rượu mới thành thơ
Viết toàn câu chữ ngẩn ngơ lời thề
Khuổi Trang... mày tiễn tao về
Tay còn nắm cái mẩn mê không rời.
Nguyễn Lâm Cẩn
* Khuổi Trang, thôn xa nhất của huyện Lâm Bình, Tuyên Quang, giáp Hà Giang.
4. TUỔI THƠ
Ngược dòng về lại tuổi thơ
Sóng lòng thổn thức vỗ bờ miền thương
Đôi chân đếm bước cung đường
Rơm vàng trải lối cũng vương theo về
Ừ thì mang tiếng nhà quê
Mặt lem mày nhọ vẫn mê mỗi ngày
Pháo nang pháo nổ đất vày
Nụ cười tan cả nắng gay gắt hè
Chạy theo đom đóm lập lòe
Hát chuyền hòa với tiếng ve ran chiều
Vi vu theo những cánh diều
Đằm trong tiếng sáo phiêu diêu đất trời
Quây quần bè bạn vui chơi
Kìa trăng như chẳng muốn rời gốc đa
Kết hoa trao bé làm quà
Hò reo vang cả nẻo xa đường gần
Tuổi thơ trong sáng vô ngần
Ngọt ngào ký ức theo chân ùa về.
Lê Duyên
5. TẢO MỘ THANH MINH
Trời nồm chưa đổ mưa rào
Thanh minh giữa tiết trời cao hóa gần
Rộn ràng gấp gáp bước chân
Bộ hành thoăn thoắt đống gần đống xa
Lễ nghi chặp mộ ông bà
Tộc đồng, tiền tổ hương hoa kim tiền
Rượu nồng tưới vạt cỏ êm
Cháu con vái lạy khói mềm quện quanh
Tro tiền gió cuốn bay nhanh
Niết bàn, chín suối tinh anh ngậm cười
Lầm rầm khấn lạy người ơi
Linh đường ẩm lộc xin mời kính dâng
Giã từ lòng thấy lâng lâng
Tử sinh cát bụi hồng trần vẫn xoay.
Đỗ Quang Đạt
6. LỤC BÁT PHÓ LỀU THƠ
Gọi vui tôi phó lều thơ
Lều thơ xa lắm chưa mơ chưa từng
Giọt mưa rơi giữa không trung
Đem thân cỏ dại tươi vùng bãi hoang
Viết chi?... tôi viết hồn làng
Đem câu lục bát chèo ngang lòng người
Đục trong cũng một bến đời
Khen chê người đọc khóc cười người thơ
Tâm hồn treo chốn lửng lơ
Ngơ ngơ là bạn thẫn thờ là em
Lập lòe đom đóm lửa nhen
Lóe lên khoảnh khắc tối đen đêm trường
Đôi khi hoa dại cũng hương
Để ong bướm đậu bên đường phấn bay
Phó lều thơ cũng hay hay
Nhặt câu tiếng Việt đan ngày buồn vui
Gió quăng bão xé dập vùi
Gắng men theo phía mặt trời biếc xanh
Chỉ mong một ngọn gió lành
Đưa hương đồng nội kết nhành thương yêu.
Nguyễn Chí Diễn
7. TÌM VỀ KÝ ỨC
Tôi tìm về cánh đồng chiêm
Chuồn chuồn đưa lối tới miền ấu thơ
Thả hồn trong giấc mơ trưa
Thị treo túi lọng trông chờ vàng ươm.
Tìm về tổ ấm rạ rơm
Lăn vào ký ức cuộn ôm chính mình
Chiều ra đứng ngắm sân đình
Rêu phong thủ thỉ tâm tình chuyện quê.
Ra tìm chỗ ấy bờ đê
Cỏ tranh phủ kín lời thề năm nao
Dòng sông in đậm khát khao
Vẫy vùng nhồng nhộng thuở nào trẻ trâu.
Tôi tìm lại những hàng cau
Thời gian đã gội trắng phau tóc bà
Bát cơm thơm muối dưa cà
Nhâm nhi cái chất mặn mà hương quê.
Chân trần đội bóng rặng tre
Con trâu dẫn lối tôi về tìm tôi
Lời ru cong cả vành nôi
Hoàng hôn tím biếc khoảng trời miền quê.
Bùi Quang Lục
8. LỜI MẸ
Mẹ ta kho báu trí nhân
Cấy cày cuốc xới sàng giần giã xay
Tảo tần mẹ dưỡng mỗi ngày
Cho ta mạnh giỏi, trọng hay nghĩa tình
Ghét cay cái thói phù vinh
Văn mình thì mượt, khen xinh vợ người
Già rồi mẹ vẫn khuyên lời
Giần sàng học lấy đức đời đoan trang
Đi ra khỏi luỹ tre làng
Khôn ngoan người có, lọc sàng chính ta
Để sau tuổi đã mãn già
Còn người tưới rượu, rắc hoa mộ phần
Nguyễn Sỹ Huy
9. THÁNG BA VỀ NGHĨA LĨNH
Em về Nghĩa Lĩnh cùng anh
Dâng hương lễ Tổ, lòng thành tri ân
Nhờ công đức của Tiền nhân
Cho ta hưởng trọn mùa xuân tốt lành
Về cùng Tiên Tổ anh linh
Hòa niềm vui với dân mình hôm nay
Trên đường phấn đấu dựng xây
Quê hương yêu dấu mỗi ngày đẹp hơn
Sông Thao sóng nước dập dờn
Chở phù sa ngọt tự nguồn về xuôi
Tháng Ba hoa gạo rực trời
Ngàn năm thắp ánh lửa ngời Hùng Vương
Về miền Đất Tổ yêu thương
Khởi đầu cho mọi con đường đi lên
Cùng nhau chung một lời nguyền
Giữ gìn đất nước vững bền muôn sau!
Phan Hoàng
10. LẠI CÙNG VỀ PHỐ
Lại cùng về phố nhé anh
Cơn mưa đã tạnh, gió lành thổi loang
Đôi chân thèm bước lang thang
Ghé vào quán cóc, ghé sang Tây Hồ
Nhìn theo con sóng vật vờ
Lá vàng rơi rụng trên bờ vai em
Tĩnh tâm giữa cảnh sang hèn
Dòng đời hối hả chẳng chen chân vào
Vẫn còn có một vì sao
Nhỏ nhoi, ấm áp khát khao canh trường
Lại về phố nhỏ chung đường
Bóng ai sau trước, chân nhường bước chân
Nghe chim gù tiếng thân thương
Ta như thấy cả thiên đường nhân sinh
Tìm vui trong cảnh yên bình
Cảm ơn trời đất có mình có ta
Kim Phượng
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet