51. MUỘN
Mải mê lạc chốn phồn hoa
Vấp vào mộng ảo toàn là đớn đau
Mưa chiều khóc với ca dao
Chạy về tìm Mẹ, mộ màu cỏ xanh...
2020
Thanh Trắc Nguyễn Văn
52. NHỚ MẸ
Tôi mua một bát canh riêu
Đem về dâng Mẹ cuối chiều mưa bay
Mẹ tôi giờ khói hương gầy
Năm gian nhà trống hỏi ngày xưa đâu?
2014
Thanh Trắc Nguyễn Văn
53. HỒN QUÊ
Da trời nắng nhuộm biếc xanh
Tóc bà gió chải mãi thành bạc phơ
Bay từ cổ tích ngàn xưa
Cánh cò nghiêng xuống câu thơ đêm rằm.
Rồng chầu ngậm nửa vầng trăng
Mái đình ai uốn mà cong cánh diều
Hoàng hôn nhuộm tím trời chiều
Tre cong vẫy cánh cò kêu gọi đàn
Điện giăng nhớ ánh trăng vàng
Phố vui nhớ cảnh xóm làng nghèo xưa
Bồn chồn tiếng ếch đêm mưa
Giữa làng cong vút mái chùa vờn mây
Máy về nhớ bóng trâu cày
Cơm thơm gạo trắng nhớ ngày cháo ngô
Cầu cao nhớ bóng con đò
Dòng sông nhớ tiếng ai hò năm nao…
Đón mùa nắng mới xôn xao
Phong sương giá lạnh đọng vào hồn quê.
Phạm Tính
54. ƠN MẸ - ƠN CHA
Mẹ Cha sinh em thảo hiền
Nuôi em khôn lớn gắn liền đời anh
Chung đường suốt cả tuổi xanh
Cho cây ấm bụi cho cành tốt tươi
Các con khôn lớn nên người
Đàn cháu nội ngoại xinh tươi vui nhà
Cái thời lận đận đã qua
Củ khoai củ sắn tương cà ngày xưa
Kể sao cho đủ cho vừa
Một thời gian khổ đẩy đưa thuyền đời
Bây giờ ta đã thảnh thơi
Sống vui sống khoẻ cho đời mãi xuân
Cảm ơn Cha Mẹ ngàn lần
Cho anh tất cả mùa xuân cuộc đời
Nguyễn Xuân Tăng
55. PHÚT GIÂY NHỚ THẦM
Tháng ngày ra ngóng vào trông
Xa vời hình bóng thương lòng gió mây
Mơ màng sáng tỉnh chiều say
Hư hao giọt nhớ... heo may nỗi niềm!
Ngang trời cắt một cánh chim
Tình đêm thao thức... biết tìm nơi đâu!
Vành trăng hoen, giọt lệ sầu
Cành vàng lá ngọc... nỗi đau cuộc tình...
Thương hoài giọt nắng lung linh
Nồng nàn âu yếm tự tình mộng mơ
Mảnh khuya trôi khuyết hững hờ
Chập chờn giấc mộng ngẩn ngơ đêm gầy
Bồi hồi lời gió bóng mây
Rưng rưng miền tím... phút giây nhớ thầm!
Phạm Tự
56. ĐANG LÀ THÁNG BA
Thế là đã giữa tháng ba
Ong đi tìm mật nhuỵ hoa la đà
Nắng non quyện ấm tiếng gà
Tinh khôi trắng muốt bưởi hoa thơm lừng
Triền đê hoa gạo đỏ bừng
Vào thì con gái lúa mừng cơn mưa
Ngó sen thấp thoáng lưa thưa
Ngô đang làm bắp đung đưa vẫy cờ
Hoa xoan tím lối ai chờ
Eo thon duyên dáng hững hờ tóc bay
Áo dài hội mở sáng nay
Nét chìm, nét nổi rơi say nắng hồng
Lời xoan quyện lắng dòng sông
Lô giang biêng biếc xanh trong gương trời
Khói lam xóm nhỏ chơi vơi
Trâu đàn đủng đỉnh mọi nơi về làng
Hương nhài hàng xóm bay sang
Nhớ thơm mùi cốm gói trang thơ tình
Hẹn nhau gặp ở sân đình...
Tháng ba lại nhớ tâm tình... tháng ba !
Hương Lê
57. GIẬN ĐÂU!
Chỉ mình khác lạ mà thôi!
Cái tâm thì tĩnh mà người chẳng yên
Giận đâu! Không giận mà phiền
Trái tim hờn dỗi vì miền yêu thương
Dáng ai xô lệch bên đường
Bước cao thấp mắt ngấn vương nặng tình
Chỉ là ở tại lòng mình
Ngẫm trời nghĩ đất có hình chạm nhau
Chẳng cầm chẳng nắm mà đau
Tiếc vì trôi mất một màu mắt xanh
Tại mình đã hợp nên thành
Nắng mưa trời đất chảy quanh bốn mùa
Giận đâu ! Không giận dầy, thưa...
Chỉ là quay quắt mình chưa nguôi mình.
Đàm Quyên
58. MỘT THOÁNG HƯƠNG ĐƯA
Sáng nghe chim hót trong mưa
Bên khung cửa nhỏ, gió đùa tóc lơi
Chúa xuân ở bốn phương trời
Lay cây, đánh thức biếc trồi nõn tơ
Ai về phố nhỏ làm thơ
Ai đem giấc mộng, ai chờ tin nhau
Vườn xuân trầu vẫn cuốn cau
Tình ngàn năm đó, bền lâu cõi trần
Mong sao điều tốt đến gần
Miệng đời đen bạc dần dần lánh xa
Trăm năm ta vẫn là ta
Trong như suối ngọt, ngát hoa hương nồng
Êm đềm như áng mây hồng
Tháng ba mềm mượt tiếng sông vỗ về
Cải vàng còn thả bùa mê
Con ong bối rối, bộn bề phấn hương.
Kim Phượng
59. HỒN LÀNG
Sù sì đội nắng cõng mưa
Rêu phong trầm mặc ngàn xưa hồn làng
Lúa thơm từ cánh đồng vàng
Hoa rưng rức gọi… mơ màng bóng quê
Người còn đợi bến sông mê
Người đi biền biệt sơn khê phương nào
Tháng ba nhớ đến cồn cào
Đầu làng sáo sậu chào mào vẫy hoa
Bao mùa người đã đi xa
Nhớ không hoa gạo làng ta vẫn chờ
Ngược hồn về giữa giấc mơ
Nhặt bông gạo đỏ ấu thơ… thắp lòng
Ái Nhân
60. “ CÁ” TÌNH THÁNG TƯ
Gặp nhau em vẫn dửng dưng
Là người cùng phố chưa từng ngỏ yêu
Thế rồi nhớ sớm mong chiều
Đi đâu tôi cũng dõi theo bóng nàng
Ngày chờ đợi, tối mơ màng
Bỗng dưng đem đến ngổn ngang tơ tình
Đơn phương yêu nhớ một mình
Càng nhìn em lại càng xinh từng ngày
Ngẩn ngơ như gió như mây
Quẩn quanh trên phố những ngày em qua
Nhắn tin chẳng mấy mặn mà
Gọi điện cũng chỉ như là người quen.
Tháng tư trời bật nắng lên
Tự nhiên lại thấy miệng em tươi cười
Nhắn tin em vội nhận lời
Hẹn ngày đầu tháng đi chơi tỏ tình
Lỗi hẹn - ngồi tự trách mình
Vô duyên nhận được “cá” tình tháng tư.
Hồ Đình Bắc
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet