21. LỄ HỘI HOA BAN
Mỗi vùng đất, một loài hoa
Biểu trưng vẻ đẹp, nết na con người
Hoa Ban cánh mỏng trắng ngời
Như cô gái Thái xinh tươi dịu dàng
Mùa xuân nở rộ Hoa Ban
Tưng bừng mở hội âm vang núi rừng
Ngợi ca chiến thắng hào hùng
Điện Biên danh tiếng lẫy lừng năm châu
Ngợi ca Tổ quốc đẹp giầu
Xập xình múa hát ngọt ngào đắm say
Gái trai tay nắm chặt tay
"Tình ca Tây Bắc" ngất ngây lòng người
Mùa hoa Ban nở trắng trời
Hương thơm man mác núi đồi Miền Tây
Người về lễ hội vui vầy
Càng yêu thêm mảnh đất này - Điện Biên
Nguyễn Đức Tùy
22. SÁNG NAY THỨC DẬY
Giật mình thức dậy sáng nay
Biết mình thêm lãi một ngày trần gian
Ngó ra cửa sổ nắng tràn
Đầy vườn hoa nở dụ đàn bướm ong...
Sáng nay thức dậy trời trong
Buồn vui chưa hết mà lòng ngẩn ngơ
Thấy đời còn lắm mộng mơ
Thấy tình còn những dại khờ đắm say
Vươn vai thức dậy mỗi ngày
Trái tim mách bảo bàn tay bao điều
Muốn cùng ai đó được yêu
Muốn nghe chim hót những chiều trong nhau
Sáng nay thức dậy ở đâu?
Câu thương, câu nhớ... còn lâu mới già!
Đặng Vương Hưng
23. GIÊNG HAI
Giêng hai ngày rộng tháng dài
Sương đêm se lạnh nhớ ai phương trời
Bình minh tỏa sáng nơi nơi
Muôn hoa đua nở rạng ngời nét xuân
Giêng hai dan díu người thân
Cùng đi hái lộc tươi ngần duyên tơ
Giêng hai ươm mộng gieo mơ
Dồn vào câu chữ- bài thơ thêm dài
Giêng hai ai tiễn chân ai
Ra canh giữ biển nơi ngoài đảo xa
Bồi hồi xao xuyến lòng ta
Giêng hai ấm áp đậm đà... tình quê
Đỗ Đức Năm
24. LỜI RU HOA TÌNH
Em về - Mở hội Hoa Lan
Giai nhân mặc khách Tao Đàn thi ca
Nào Phi Điệp tím mặn mà
Quế Lan Hương ngát thơm xa mọi miền
"Thiên hạ Đệ nhất Sắc hương"
Em xinh như dải nhung hường trời ban
Ngắm em phơi vóc lụa vàng
Cho tình ai vẫn miên man đêm dài
Lan Trầm Hoàng Thảo sương mai
Em Lan Vũ nữ trang đài xuân xinh
Vòng tay ấm nhẹ môi mình
Bên hoa hoa đẹp lung linh dáng trần
Mừng em hóa độ thi nhân
Mừng anh trên nẻo đường dần chớm thu
Sáng nay Hà Nội sương mù
Hồ Tây lành lạnh lời ru hoa tình
Liên Phương
25. ĐI DỌC ĐƯỜNG XUÂN
Đẹp thay một quãng đường xuân
Ấm lành ngọn gió, trong ngần tiếng chim
Ngõ xuân tím dậu bìm bìm
Đình xuân quan họ Hội Lim rộn ràng
Bến xuân một chuyến đò ngang
Người về lễ hội, người sang chợ chiều
Nhấp nhô mặt nước cánh bèo
Sông xuân nước chảy liu riu chân cầu
Đồng xuân bãi mía nương dâu
Ngát xanh sắc lúa, biếc mầu cỏ hoa
Mong sao bốn biển một nhà
Dân an Quốc thái chung ca khải hoàn.
Lê Hải Châu
26. TRỞ VỀ!
Bao nhiêu ngày tháng rong chơi
Tưởng như cuối đất cùng trời dưới chân
Bao nhiêu sóng gió phong trần
Cổng làng mòn bước một lần chưa qua
Bao nhiêu thiện ác chính tà
Bấy nhiêu ẩn nấp trong ta có thừa
Chuông chùa vọng tiếng trong mưa
Lá bùa công quả còn chưa nên hình
Bới trong sỏi đá nhặt mình
Tìm trong nhân thế cái tình dở dang
Ngày mai ta lại về làng
Khom lưng là nắm đất đang trở mình!
Nguyễn Quỳnh
27. XƯƠNG RỒNG
Thân em người gọi xương rồng
Mọc trên cồn cát, không trồng, ai mê
Bao nắng lửa, rét tái tê
Em đây hứng chịu tứ bề mọc gai
Mọc gai em chẳng hại ai
Bám sâu xuống cát chắt hoài nước trong
Chữa tê thấp, trị gút, phong...
Giúp người mau khỏi mà lòng vô tư
Ngoài gai góc, dạ hiền từ
Xanh cây, giấu mọi ưu tư vào lòng
Mặc nắng lửa , mặc mưa đông
Vắng người chăm sóc vun trồng vẫn xanh
Cằn khô đồi cát mông mênh
Xương rồng ơ!
vẫn chung tình không phai.
Nguyễn Quang Huỳnh
28. ÁO DÀI NGANG NGÕ THÁNG BA
Áo dài ngang ngõ tháng ba
Gót trăng thanh thoát kiêu sa em cười
Tóc bồng da trắng xinh tươi
Hồn nhiên trong trẻo… thơ tôi phải lòng
Đâu nào ai hẹn mà mong
Nhớ nhung nhau để rối lòng thơ ơi
Mơ hồ thương nhớ đầy vơi
Câu yêu mọc cánh lả lơi ngang ngày
Mơ màng chi ngọn heo may
Em sang bên ấy, bên này mưa ngâu
Nỗi niềm giấu đáy đêm sâu
Một mình uống vợi nỗi sầu đêm sao
Áo dài lên giấc chiêm bao
Ta sang em nhé, lẽ nào kênh kiêu?
Hồn tình ngơ ngất phiêu diêu
Rộn lòng thương nhớ bao nhiêu đợi chờ
Thinh không rơi xuống hững hờ
Thê lương tiếng vạc… thẫn thờ tương tư
Ái Nhân
29. CẢM XÚC HỒN LÀNG
Mấy ngày về với làng quê
Chào mào, sáo sậu… đam mê một thời
Nghe chích chòe hót giọng đời
Lòng thêm thấm thía những lời cha ông.
Ngồi đêm ngắm cụ Thần nông
Phút giây mộng tưởng bến sông Ngân Hà
Nhìn đồng mẫu lớn vươn xa
Vẳng nghe vọng tiếng chim ca ruộng đồng.
Vẫn là: “nhất sĩ nhì nông”
Lời quê đã thấm núi sông bao đời
Cũng là lời của đất trời
Từ ngàn xưa để cõi người tồn sinh!
Cây đa, giếng nước sân đình
Chập chờn về cõi tâm linh cảnh chùa
Mới rồi, vẫn có ngày xưa
Làng quê, giọt nắng, giọt mưa… mỉm cười!
Mấy ngày cùng gió rong chơi
Sáng thêm lời của đất trời hằng mong…
Bùi Đức Kiềm
30. TẢN MẠN GIÊNG HAI
Đã rồi ngân ngấn giêng hai
Nắng ung ủng nắng, mưa rài rạc mưa
Thanh Minh kéo sấm gọi mùa
Men tình dấm chín mà chưa kịp lời
Xuân dâng vượng khí đất trời
Thơ dâng đổi lấy nụ cười mắt nai
Nguýt lườm tóc gió xoa vai
Bâng khuâng nõn ngọc, hoa cài tóc xuân
Nơ hồng thèn thẹn bước chân
Trái tim khao khát đập gần bên nhau
Vườn yêu thổn thức muôn màu
Cầm tay trao gửi tròn câu ước thề
Em ơi xuân nói câu gì
Mà như nắng đã dậy thì hừng đông
Hương yêu dệt giấc mơ hồng
Giêng hai sóng sánh cho lòng tương tư.
Phạm Luyến
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet