21. NHỚ HỘI LIM
Hội Lim năm mở một lần
Khách đi trảy hội xa gần đến xem
Nhớ câu đến hẹn lại lên
Nhớ trầu cánh phượng em têm mời chào
Nhớ câu quan họ ngọt ngào
Nhớ vành nón thúng quai thao nhẹ nhàng
Nhớ đôi mắt sắc liếc ngang
Thuyền rồng nhẹ lướt ao làng ngày xuân
Lời em cầu nối thêm gần
Ra về lòng những tần ngần ngóng theo
Anh chưa đội nón quai thao
Hội Lim lòng cứ chênh chao nhớ người
Năm nay hội lại hoãn rồi
Xuân sau hẹn gặp trên đồi Hội Lim
Đỗ Lương Điền
22. PHỐ HỘI CHIỀU MƯA BAY
Chiều buồn phố Hội mưa bay
Sông Hoài một dải sương mây giăng mờ
Đèn lồng treo gió phất phơ
Chùa Cầu ai đợi ai chờ đợi ai
Xanh rêu mái ngói đổ dài
Nghiêng nghiêng gác nhỏ điệu bài chòi ngân
Tiếng em ca dạ tần ngần
Ngẩn ngơ ánh mắt níu chân người về
Một thời nhộn nhịp bốn bề
Ngược xuôi lữ khách thuyền kề bến xưa
Vàng son quá khứ chưa mờ
Phồn hoa phố thị nên thơ xứ này.
Mai Bích Thủy
23. CHỢ QUÊ
Tôi về chạm phải ngày xưa
Đồng làng xuống mạ, nghe mưa chuyển mùa
Chợ đông người bán, kẻ mua
Miếng trầu ấm miệng như xua rét trời
Chè xanh người bán, không mời
Che nghiêng vành nón, chỉ cười dưới mưa
Cái duyên con gái làng Dừa
Có thêm nón lá "bài thơ"... thẹn thùng
Dừng chân, nhìn kỹ... lạ lùng!
Người xưa, chè mới... ngượng ngùng nón che
Xa lâu, tôi lại trở về
Vẫn là "đặc sản" tiếng quê... ghé chào!
Thái Giang
24. GIỌT XUÂN CHIỀU
Nắng vừa chạm đáy mắt em
Mà sao lòng thấy nỗi niềm chênh chao
Lung linh giọt sáng ánh sao
Trong veo xuân chảy đọng vào khóe mi
Thắm đào cười nụ thầm thì
Gió ơi khe khẽ đừng vì cành lay
Nắng gieo mầm nhú xanh cây
Nẩy chồi biếc sắc hương ngây ngất tình
Xuân cười để má em xinh
Anh say... uống cạn giọt tình trên môi
Nguyên trinh em - đóa hoa tươi
Bến chiều bóng ngả nghiêng đời về nhau
Khát khao một mảnh duyên đầu
Men tình chếnh choáng giọt sầu em gieo
Đò chiều cập bến cô liêu
Không em anh đứng nhìn chiều tàn xuân.
An Giang
25. NHỠ MÙA HỘI LIM
Hội Lim nay lại nhỡ mùa
Khi làng quan họ nắng chưa kịp về
Cỏ dần xanh mượt triền đê
Sông Cầu vắng khách, bốn bề mờ xa
Thương em cái áo mớ ba
Cái khăn mỏ quạ chắc là còn nguyên
Mình em ngồi lại trên thuyền
Đành buông câu hát giao duyên với mình.
Lê Hải Châu
26. ĐÊM QUA
Xa quê đã bấy nhiêu năm
Nhìn lên thấy mảnh trăng rằm ngác ngơ
Đầu non dáng mẹ lu mờ
Bóng cha sòng nước bên bờ cách ngăn
Hạt sương đọng trắng trên cành
Gió hiu hiu thổi trong lành tiếng chim
Đất lề quê thói trong tim
Bước chân va vấp nổi chìm xứ xa
Canh khuya đã lọt tiếng gà
Vầng dương mơ tỉnh đưa ta trở về
Lưng còng một dải triền đê
Bùn chua nước chát tứ bề mà thơm
Nắng vàng khô nỏ rạ rơm
Thầm lên hạt gạo bát cơm quê nghèo
Tá điền phận lắm gieo neo
Mầm xanh đội đất mạ gieo cựa mình
Quê hương ơi nặng nghĩa tình
Ta ngồi ta khóc trước bình minh lên!
Nguyễn Quỳnh
27. CẢM ƠN CƠN GIÓ CHIỀU NAY
Cái ngày xưa ấy dại khờ
Vô tình đánh mất tuổi thơ ngọt ngào
Vòng tay ôm trọn nỗi đau
Cuộc đời mòn mỏi thắm vào cô đơn
Từng đêm lạnh giá tủi hờn
Chăn đơn gối lẻ chập chờn giấc ngoan
Nợ duyên âu đã lỡ làng
Bấy lâu nào dám đeo mang chữ tình
Lạnh lòng lạnh cả môi xinh
Lửa nào đủ nhuốm cho tình lên ngôỉ
Cỏi lòng mưa, ngỡ nguội rồi
Gió chiều nay thổi rối bời tơ vương
Quyện vào câu nhớ câu thương
Gừng cay muối mặn lòng vương vấn lòng
Trăng vàng trôi giửa trời trong
Nhạc tình trổi giửa mênh mông đất trời
Ðan tay nhau mãi tình ơi
Ngày thu giờ sắp xa rồi hanh hao
Lửa tình ai đã thầm trao
Thì xin sưởi ấm lòng nhau kiếp nầy
Tóc xanh dẫu trắng màu mây
Cũng xin ghi tạc tình ai trọn đời .
Phạm Nhật Quỳnh
28. ĐÀN BẦU
Trăng lên sáng tiếng đàn bầu
Cần cong run rẩy mái đầu nghiêng nghiêng
Rung dây thánh thót niềm riêng
Ngân nga muôn khúc linh thiêng phận người
Đàn rằng vua chúa ở đời
Cũng từng khôn lớn từ lời mẹ ru
Xưa nay thêm bạn bớt thù
Phải lòng nhau dẫu ngục tù vẫn yêu
Cung thanh nâng bổng cánh diều
Cây đa bến nước mãi xiêu lòng thuyền
Cung trầm đôi mắt em huyền
Một dây tơ đủ lưu truyền ngàn năm
Hồn quê vọng tới xa xăm
Trúc xinh để ánh trăng rằm ngát thơm
Ai về vái lạy rạ rơm
Tháng mười nhắc nhớ hạt cơm bằng vàng
Đàn xưa tích tịch tình tang
Giọng ngân nức nở điệu vang tê lòng
Đàn nay rực rỡ nắng hồng
Tôi nghe Đất Nước đang mong đợi mình.
Hoài Khánh
29. VALENTINE - 2022
Len tin lên Tỉnh tìm nhau
Qua bao nhiêu ngõ, ngó đâu thấy nhà
Mặt trời hé miệng cười xòa
Thử đi ra chợ hàng hoa xem nào!
Lại qua mấy ngách lao xao
Bâng khuâng nhớ…xuýt xuống ao đường vòng
Hình như qua Quán Mây Hồng
Có cô em gái liếc trông mỉm cười
Hàng hoa hoa đến là tươi
Hương thơm dìu dịu, nghiêng người người thơm
Bồi hồi phố nhộn nhịp hơn
Mà sao chẳng thấy… cho hờn lòng nhau
Va len tìm thấy nhau đâu!
Để thương để nhớ để rầu để xa…
…Thôi về ngồi dưới gốc đa
Chờ trăng lên sóng… sẽ ra… chị Hằng.
Phạm Lương Thiện
30. HẸN ƯỚC
Xuân về khe khẽ cánh rung
Cúc Mai đua nở, Đào bung nụ chồi
Mưa Xuân rắc nhớ trong tôi
Dòng sông lặng lẽ đắp bồi yêu thương
Đảo xa phủ đẫm phong sương
Cánh buồm rẽ sóng vẽ đường đón Xuân
Giao thừa pháo sáng chuông ngân
Ấm tình sum họp quây quần bên nhau
Bốn bề rộn rã sắc mầu
Lời ca cất cánh, thắm câu ân tình
Trên tường tờ lịch hỏi mình:
Càng giàu khát vọng càng tinh tỏ lòng?
Đồng xanh hẹn trổ đòng đòng
Tình say hẹn sóng mênh mông biển người
Chắt chiu thêm nở nụ cười
Xuân này hẹn ước hơn mười Xuân xưa!
Nguyễn Huệ
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet