11. LẬP XUÂN
Ngời ngời nẩy lộc tươi non
Nguyên đán mơn mởn căng tròn ngực xuân
Tuyết mai khoe sắc trắng ngần
Tiếng thơ trổ khúc nhịp ngân ngấn tình
Sương lành đậu búp lung linh
Bấc hanh xoã áo cất mình vào đông
Muộn mằn gió lẻ trổ ngồng
Tháng giêng chắt mật kín trong hương thầm
Thả lòng mưa mới lâm thâm
Cánh tơ sang vụ lại dâm dấp ngày
Phiến đời tung tẩy hồn say
Rượu quê ta lại chuốc đầy cung xuân.
Lại Quốc Biểu
12. LỘC ĐỜI
Cũng từ cái buổi khởi đầu
Nhớ đò lỡ chuyến, nhớ cầu dở dang
Nhớ mùa Xuân chín lang thang
Câu thơ bên chén rượu ngang bạn bầu…
Lại mùa Xuân nữa khởi đầu
Nhớ đôi mắt biếc chuyển mầu suy tư…
Nhớ miền kí ức… thi thư
Câu thơ tình, chén rượu dư… Lộc Đời!
Cao Trần Nguyên
13. NGƯỜI XƯA
Về hội, ngỡ tóc còn xanh
Gặp người vịn trúc một cành làm duyên
Ô kìa, đợi tôi đứng bên
Để liền ông lại có thêm liền bà.
Liền bà mớ bẩy mớ ba
Liền ông khăn xếp… vỡ oà hội xuân
Áo em thêu đóa thanh tân
Chạm tay, lòng những bần thần... Ngày xưa!
Ngày xưa, ừ nhỉ ngày xưa
Tóc em thì mỏng, giấc mơ thì nồng
Làng xuân, một đóa hoa hồng
Mà bao nhiêu kẻ qua sông đắm đò.
Hội xuân diễn xướng lắm trò
Muôn người dồn phía tướng cờ, ngó xem
Bàn cờ đen đỏ đua chen
Dõi cờ thì ít, ngắm em thì nhiều…
Quay đi ngoảnh lại đã chiều
Hội quê đâu vắng tướng điều ngày xưa
Trăng tròn một thoáng như mơ
Cầm tay sao vẫn còn ngờ hội xuân!
Dương Phượng Toại
14. ĐÔI MẮT MÙA XUÂN
Đất trời hương sắc mùa xuân
Ngọt ngào khoảnh khắc trong ngần - Tháng giêng...
Nắng vàng khỏa sóng...chung chiêng
Rơi vào ánh mắt - chao nghiêng khóe tình…
Nụ cười thắm cánh hoa xinh
Em về một sớm bình minh dịu dàng
Hững hờ nhẹ khép mi ngoan
Cho hồn thi sĩ ngỡ ngàng - Tháng giêng.
Đỗ Anh Thư
15. SUY NGẪM ĐẦU XUÂN
Ngồi xem hoa nở, hoa tàn
Đẹp tươi cũng chẳng huy hoàng mãi đâu
Hôm nay còn đượm sắc màu
Ngày mai héo úa, nát nhàu lối đi.
Ngẫm đời người có khác chi
Qua xuân, sang hạ thu thì mong manh
Ghé đông sương gió buông mành
Đâu còn hương sắc, tiếng thanh môi trầm.
Thôi đành giữ chút thanh xuân
Trong thơ, trong mộng xa gần gửi trao
Lời êm ái, ý ngọt ngào
Đem dâng cuộc sống biết bao ân tình.
Cuộc đời lúc hiển, lúc vinh
Mấy ai giữ được lung linh muôn đời
Mỗi vì sao... Mỗi con người
Tự sinh tự diệt giữa trời bao la
Mong sao ta mãi là ta
Đến khi rớt xuống cỏ hoa đón chào.
Kim Phượng
16. TIẾNG GUỐC
Nhà người chăn ấm đệm êm
Nhà em tiếng guốc rách thềm đá hoa
Sương văng vào khói tháng ba
Má đào nám chặt vẽ ra chỗ nằm...
Anh nghèo cả một lời thăm
Ốm đau hóa những vũng đằm thanh xuân
Ái ân thừa kiếp phù vân
Người dưng mặc áo, ngoài sân pháo hồng.
Sang hèn, sắc sắc, không không
Lông chông ngọn cỏ ngoài lòng đổ mưa
Đời xin một chút lưa thưa
Mà thành kinh kệ gói vừa trăm năm…
Thy Nguyên
17. EM ĐẾN HỘI LIM
Xuân đưa em đến hội Lim
Xốn xang lời hẹn đi tìm người xưa
Tóc dài rối những sợi mưa.
Hát câu giã bạn mà chưa muốn về
Dùng dằng trên bến sông quê
Vẳng câu quan họ lòng mê mẩn lòng
Đê cong ôm khúc sông cong
Mớ ba mớ bẩy xanh hồng áo em
Tìm người xưa giữa hội Lim
Mạn thuyền em tựa, trầu têm em mời
Đừng về người ở người ơi!
Chơi cho tan hội, cạn lời dân ca
Bõ năm bõ tháng cách xa
Thương nhau không lỡ đi qua miền trầu
Rồi mai em có về đâu.
Nhớ câu quan họ sông Cầu – hội Lim.
Hồ Đình Bắc
18. DÂM ĐÀM NĂM ẤY THÁI SƯ
Ven hồ ngấn lệ sương rơi
Chuyện oan sai một kiếp đời ngày xưa
Dâm Đàm năm ấy nhà vua
Lênh đênh sương sớm gió lùa miên man.
Bỗng đâu hình hổ cận càn
Lưới quăng chụp bắt, hiện hoàn Thái Sư (*)
Khép vào tội lớn giết vua
Là quan chính trực, công to, trung thần!
Không đành xử án xả thân
Đầy đi biệt xứ rừng xanh lụi đời
Oan này muôn kiếp khôn nguôi
Tượng Rồng tự cắn nát người xót đau!
Xuân Hương ở đáy hồ sâu
Ngậm ngùi dõi cánh về đâu Sâm Cầm!...
Phạm Ngọc Khánh
19. LỤC BÁT HAI TA
Em làm câu LỤC bước ra
Tôi làm câu BÁT dò ba gầm trời
Cái vung úp phải cái nồi
Chả thơm kẹp giữa nắm xôi thơm lừng
Thôi đừng vờ nữa, người dưng
Sướng rên, còn nguýt, xin đừng, anh yêu
Em làm câu LỤC mà kiêu
Mốc meo tháng đợi, mốc meo năm chờ
Tôi giăng câu BÁT bất ngờ
Nhện non mắc lưới nằm mơ như gì
Em làm câu LỤC nữa đi
Có con em ạ, ngại gì, anh nuôi
Tôi tung câu BÁT nửa vời
Tập tầm vông, thử nhau chơi cho ngầu
Em làm câu LỤC đẩu đâu
Tôi làm câu BÁT buông câu săn tìm
Phao câu nổi, lưỡi câu chìm
Nhấc lên, thả xuống đứng nhìn tay không
Em làm câu LỤC kén chồng
Tôi mang câu BÁT kiệu hồng bay sang
Lỡ rồi, em đã sang ngang
Chùm mây goá bụa - Tôi ...
lang thang
Về ...!
Kim Chuông
20. XUÂN VỀ NHỚ HỘI LIM
Trời xanh ươm vạt nắng vàng
Tiết Xuân ấm áp, rộn ràng én chao
Hồng tươi thắm cánh hoa đào
Quê hương Kinh Bắc đón chào mùa Xuân
Lòng anh chợt những bâng khuâng
Nhớ ngày lễ hội, bước chân dập dìu
Hội Lim thơ mộng, yêu kiều
Trao em tình thắm thương yêu vơi đầy
Sông Cầu soi bóng trời mây
Chiều Xuân hò hẹn…về đây tự tình
Dáng em vai lụa xinh xinh
Tứ thân buông vạt nguyên trinh đợi chờ
Mùa Xuân Kinh Bắc mộng mơ…
Anh gom nhung nhớ, dệt thơ tặng nàng
Khúc ca quan họ dịu dàng
Giao duyên đối đáp nhẹ nhàng em trao…
Còn thương vị thắm trầu cau
Ta nên duyên nợ, đẹp màu phu thê
Mừng Xuân tươi thắm lại về
Nhớ ngày lễ hội, câu thề… sánh đôi.
Nhật Quang
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet