41. VỀ QUÊ TÌM LẠI
Về quê gặp lại trò chơi
Lạc vào cổ tích hỏi nơi trốn tìm
Nấp sau tượng đá ú tim
Bóng cây cổ thụ lặng im sân chùa
Rạ rơm rối cả ngày mùa
Cởi trần lũ trẻ nô đùa nhảy dây
Trồng hoa, trồng nụ, trồng cây
Đánh khăng, đánh đáo... cho đầy tuổi thơ...
Bao nhiêu năm chẳng đợi chờ
Bạn bè xưa ấy bây giờ còn không?
Lớn lên dựng vợ gả chồng
Sinh con, đẻ cháu... thành ông, thành bà...
Hồn nhiên ngày tháng trôi qua
Về quê tìm lại thời xa lắm rồi...
Đặng Vương Hưng
42. CUỐC GỌI TRÁI MÙA
Đêm nghe Cuốc gọi trái mùa
Mưa rơi lúc nhặt lúc thưa cuối vườn
Bập bùng gió giật từng cơn
Trái mùa – tiếng Cuốc gọi buồn nao nao…
Không dữ dội, chẳng ồn ào
“Cuốc ơ…” từng tiếng thấm vào buồng tim
Nỗi buồn nén chặt màn đêm
Gió ru cây Lựu bên thềm đong đưa
Gió ru xào xạc lá dừa
Ngoài kia trời lạnh, tiếng mưa đã dừng
Ai hay tháng tận năm cùng
Nằm nghe tiếng Cuốc rưng rưng nỗi buồn.
Lê Hải Châu
43. XUÂN TRỞ LẠI
Sớm nay có một cánh rừng
Tươi xanh trở lại đây từng tiếng chim
Ta ùa vào với thiên nhiên
Lật khoe áo mới khắp triền cỏ thơm.
Trèo lên chất ngất cây nơm
Ôm trăng hát giữa rạ rơm cánh đồng
Đất đai vỗ nhịp bồng bông
Hạt ươm nẩy khúc cầu vồng ca dao.
Gió xuân lơi lả yếm đào
Chung chiêng trái mộng đu vào mây xanh
Ngày xuân sao nỡ qua nhanh
Để người ngắt gió... chòng chành giấc mơ !
Chẳng cầm được lại ngày xưa
Xuân thì nhỡ lối. Én vừa bay qua
Sớm nay sóng dội lòng ta
Làn môi cắn chỉ mặn mà nét quê !
Bâng khuâng như buổi hẹn thề
Chạm tay buộc lại vụng về dải xuân…
Dương Phượng Toại
44. MẶC NGƯỜI THÀNH PHỐ
Con ra phố thị ồn ào
Nhớ chuồn chuồn ớt bờ rào đậu ngang
Mặc người thành phố cao sang
Rung rinh biệt thự, nhà hàng ngồi cao
Nhớ quê gió bấc cồn cào
Nắng mưa cải nhuốm hoa chao gió đồng
Con đò chiều nhớ bến sông
Thu vàng rám mặt bưởi bòng má trưa
Mặc người thành phố dư thừa
Bữa, con vẫn nhớ cải dưa đắng ngồng
Nhớ mưa bảy sắc cầu vồng
Cánh đồng mùa gặt long đong chạy giời
Xa quê quá nửa đời người
Nhớ niêu cơm mới thổi vùi trấu tro
Mặc người thành thị so đo
Xe hơi, chức trọng duỗi co mặc người
Quê là của để muôn đời
Con ra thành phố vẫn cơi mặn trầu!!!
Nguyễn Thị Thúy Ngoan
45. KÝ ỨC CHIỀU QUÊ
Đưa ta về lại chốn xưa
Chợt mênh mông tiếng gà trưa vang trời
Hiên chiều khói quyện chơi vơi
Hoa cau trắng rụng thơm ngời sân quê
Liêu xiêu dáng mẹ ngõ về
Vai oằn, gối mỏi bộn bề chợ xa
Bên thềm tựa cửa bóng cha
Tháng năm dâu bể, tóc pha sương chiều
Bờ lau vọng tiếng cuốc kêu
Ao sâu hoa súng lêu khêu tím màu
Hoàng hôn ngả bóng vườn sau
Đàn gà tíu tít gọi nhau lên chuồng
Bếp quê tí tách lửa hồng
Thơm hương gạo mới, nghe lòng ấm no
Bến sông thấp thoáng con đò
Lênh đênh theo sóng câu hò...ngân vang
Tình quê tha thiết nồng nàn
Bâng khuâng ký ức…ngập tràn vấn vương
Chiều về trên chốn tha hương
Lòng con ray rứt, nhớ thương quê nhà.
Nhật Quang
46. BỐN MÙA
Thu đi để lại lá vàng
Đông qua gió lạnh nhẹ nhàng lá rơi
Xuân sang lộc biếc đâm chồi
Hè về cây hiến cho đời quả ngon
Bốn mùa trái đất quay tròn
Tiễn đưa năm cũ vẫn còn bâng khuâng
Đón chào Năm Mới lâng lâng
Cầu mong hạnh phúc trào dâng mọi nhà.
Bùi Văn Hoa
47. VƯỜN HOA CHÍ LINH NGÀY ẤY
Tôi về chốn ấy chiều nay
Bâng khuâng nhớ lại những ngày có nhau
Cây bàng nghiêng bóng ngõ sau
Lối xưa mòn vẹt nỗi đau nhân tình.
Nâng niu đây bạn - đây mình
Thân thương như bóng với hình bộ ba
Thế mà thật trớ trêu là
Mất nhau! Bạn nẫng... của ta tình đầu.
Đứt tay, đau chút hết đau
Đứt tình, tim cứa sẹo sâu suốt đời
Nơi này kỷ niệm một thời
Nơi này bài học lòng người trái ngang.
Vô hồn chân bước lang thang
Bật lên tôi gọi… mênh mang một mình.
Thiện Thanh Xuân
48. VÀO XUÂN
Chỉ còn mươi bữa nữa thôi
Mùa đông lùi lại, thế rồi vào Xuân
Gió xa dồn đuổi mây gần
Nắng thôi chếch bóng vài phân mỗi ngày
Ấm rồi, trong những bờ cây
Lộc non dần nhú, nhánh gầy dần xanh
Đã nghe thánh thót trên cành
Tiếng con sáo sậu vờn quanh ngõ nhà
Cánh cò chấp chới đồng xa
Nắng thoa vàng dịu mái nhà, bờ kênh
Bến quê sóng nước dập dềnh
Con đò lá trúc buồn tênh đợi người
Trời chơi vơi, đất chơi vơi
Tiếng chim, ngọn gió gọi mời vào xuân
Lê Hải Châu
49. KHÚC GIAO MÙA THỨ 5
Chớm hè nắng đỏ muôn nơi
Chớm thu óng ả vàng tươi một màu
Chớm đông sương trắng dãi dầu
Chớm xuân xanh biếc bể dâu mặn nồng
Giao mùa trời đất vấn vương
Bốn màu bốn khúc thơm hương bốn mùa.
Tình em chợt nắng chợt mưa
Như là một khúc giao mùa thứ năm
Khúc giao mùa những bổng trầm
Quá nhiều màu sắc trong ngần yêu thương.
Đặng Cương Lãng
50. TẾT GẦN
Tết đang ngoài ngõ, ngoài đường
Lang thang ngấp nghé phố phường, nhà quê
Lá dong xuôi ngược đi về
Quất đào, cây cảnh... ê chề bán mua
Khói nhang rậm rịch đền chùa
Dập dìu chợ búa thêu thùa mắt nhau
Hàng hoa, hàng nếp, hàng rau...
Bày ra la liệt sắc màu nhân gian
Âm thanh tết đến râm ran
Hồn người náo nức chứa chan trong lòng
Kĩu cà kĩu kịt hàng rong
Tiền lưng nhẹ túi cầu mong cháy hàng
Chợ quê tấp nập rộn ràng
Thịt thà bánh kẹo.. mùa màng nối nhau
Hàng hương, hàng mã, trầu cau
Người mua kẻ bán sắc màu tâm linh
Gần xa tiếng nhạc xập xình
Tuổi xuân ỏn ẻn cái tình tìm nhau
Tết đang kề trước, cận sau
Thương người gia cảnh cháo rau gồng ghềnh.
Nguyễn Lâm Cẩn
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet