31. CHIỀU TAM BẠC
Chiều Tam Bạc sóng vẫn đây
Mà kia kỉ niệm vơi đầy bên sông
Hôm nay một tiết xuân nồng
Để ai tìm giữa hư không một ngày…
Mây trôi gió nổi chiều nay
Tình xuân, xuân muộn nhuộm đầy giấc mơ
Nơi đây lưu dấu dáng xưa
Bên dòng chiều muộn đôi bờ sóng xa
Trông vời một khoảng bao la
Xô nghiêng cả ánh trăng ngà triền miên
Chợt nghe tiếng hát cất lên
Bên thương bên nhớ ru êm tháng ngày...
Phạm Thúy Vinh
32. VÀO CHÙA
Nắng lên và gió bay qua
Vô tình rơi chiếc lá đa cuối mùa
Nhớ ai ánh mắt như đùa
A di đà Phật! Vào chùa hỏi thăm...
Sư rằng: Chưa phải ngày Rằm
Hình như thí chủ đã nhầm tên ai?
Lòng trần còn những thiện tai
Cửa thiền bớt tiếng thở dài từ đây...
Chuông chùa thỉnh gọi sáng nay
Ni cô mơ mộng đợi ngày về quê...
Đặng Vương Hưng
33. MẸ
Ao quê vón chút tỳ bà
Khuya xưa mẹ hắt âm nhoà bến không
Dây thu gợn bóng long đong
Dây xuân sương lạnh bôi dòng thời gian
Hạ đầy dây thốn gian nan
Đông bàng bạc nấc dây lan man chìm
Bên vườn quang quác tiếng chim
Phên thưa vách lá im lìm mà khua
Chuông nhon nhón khẽ sân chùa
Vàng leo chín tới lá đùa vui…
Tan.
Châu Đăng Khoa
34. XUÂN TÌNH
Chạm môi hương gió chung tình
Rượu nồng chưa nhấp sao mình đã say?
Em phương ấy
Ta nơi này
Câu thơ lạnh tím từ ngày không nhau...
Nửa chừng xuân vụt qua mau
Trăng trôi vằng vặc vẫn đau đáu sầu
Ván bài Tam Cúc nát nhàu
Cầm lên "Tứ Tử" bỗng đâu "trình làng"...
Em còn một kiếp đa mang
Ta còn phiêu bạt lang thang cuối trời
Ú òa hứng giọt sương rơi
Lời mừng năm mới hóa lời yêu thương.
Thì thôi lúng liếng chung đường
Nắm tay sấp ngửa về phương trời hồng
Nghẹn ngào sỏi đá đơm bông
Tình xuân
Sa mạc ngập dòng sông xanh...
2021
Thanh Trắc Nguyễn Văn
* Tứ tử trình làng: Các cây bài lớn trong cách chơi bài Tam Cúc
35. GẦN XUÂN
Tiết này mới chỉ gần Xuân
Nghe cơn gió lạnh thổi gần thổi xa
Mây che tưởng lấp mái nhà
Đàn cò ủ rũ đồng xa cuối chiều
Con chim Bói cá buồn thiu
Khóm tre bụi chuối đìu hiu vật vờ
Cánh đồng đầy vẻ hoang sơ
Trắng phau đất ải chỉ chờ vào Xuân
Gió xa vờn đuổi gió gần
Vầy vò nát bụi Tầm xuân trước nhà
Ừ đang là Tháng Chạp ta
Còn non tháng nữa mới là tiết Xuân
Lê Hải Châu
36. VIẾT Ở SÂN ĐÌNH
Đình làng vẫn ngói ngày xưa
Nóc rêu phong bởi nắng mưa thuở nào
Sàn đã thấp, cột lại cao
Hội xưa anh mải liếc vào mắt em
Tượng Thành hoàng vẫn uy nghiêm
Thông thênh gió cuốn bên thềm lá rơi
Đừng bưng miệng khúc khích cười
Khiến ai dỗi bỏ cuộc chơi lặng buồn
Hoa gạo đỏ gọi mưa tuôn
Sự đời đâu biết ngọn nguồn chia xa
Bão tháng bảy, nắng tháng ba
Người bươn bả phố, kẻ nhà cuối thôn
Năm nuôi lớn, tháng dạy khôn
Giàu nghèo ngóng Tết vuông tròn đợi xuân
May đình làng vẫn còn sân
Hội quê trống giục ta gần nhau hơn.
Hoài Khánh
37. LỤC BÁT TẶNG BẠN ĐẦU NĂM
Mỗi ngày lục bát đang yêu
Mà yêu như thể buổi chiều mênh mông
Đâu đây có một nụ hồng
Ngoài kia cánh lụa thong dong buổi chiều
Mỗi ngày lục bát đang yêu
Níu thơ với được con diều bay qua
Phía sau có tiếng em và
Mùa xanh rất nhẹ lời hoa xanh mùa
Mỗi ngày chưa biết già nua
Lấy câu sáu tám để đùa với thơ
Hôm nay cho đến bao giờ
Thi nhân làm bạn cung tơ đàn cầm
Đầu năm tôi chúc tròn năm
Bao điều tốt đẹp tình thân mãi còn
Thi ca ngời ngợi dấu son
Hồn quê vẫn vậy chưa mòn lối xưa
Ai ru đêm khúc giao thừa ?
Người muôn năm cũ ngày xưa trở về .
Liên Phương
38. CHẠP QUÊ
Lo toan, tất bật lắng dần
Làng quê cuối chạp mưa xuân giăng mành
Tổ đường vút dáng cau xanh
Thẳng ngay, tỏa bóng mát lành, chở che
Dẫu chưa võng lọng quan nghè
Nhà ngang nong kén, thềm hè lúa khoai
Tứ thơ ấm những đêm dài
Chữ thánh hiền đón ban mai sáng bừng…
Nghĩ về tiên tổ rưng rưng
Trắng vườn hoa bưởi như chừng thơm hơn.
Đỗ Quang Huỳnh
39. TA VẪN LÀ TA
Đời nhiều bão táp phong ba
Nhưng mà ta vẫn là ta thuở nào
Sống quen đạm bạc thanh cao
Nghèo thì cũng đã làm sao sá gì
Bao nhiêu niềm nỗi quên đi
Tội gì mà phải nghĩ suy cho nhiều
Dẫu là đứng bóng xế chiều
Vẫn thèm hoa mộng khát yêu mỗi ngày
Thả hồn cho tứ thơ bay
Ngọt ngào nhấp chén men say ái tình
Tay anh nắm lấy tay mình
Cùng nhau êm ấm yên bình nhé em!
Đồng Kế
40. GIÓ CUỐI NĂM
Ngày đi về phía phai tàn
Cuối năm hờ hững những làn gió đông
Đàn chim vẹt một bầu không
Xòe tay hứng giọt tang bồng chậm rơi
Mùa đi về phía cạn vơi
Ngoảnh nhìn mây trắng đầy trời vấn vương
Tụng ca một khúc vô thường
Đông tàn xuân luyến cành sương tạ từ
Người về mộng với thiên thu
Gối lên đầu cỏ khúc ru nồng nàn
Phong phanh manh gió cơ hàn
Giũ tờ lịch mỏng sang trang xuân về...
Tịnh Bình
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet