21. TÌNH XƯA
Một chiều về với quê em
Nắng vương vãi rải kín thềm đìu hiu
Nhớ ngày xưa đã chắt chiu
Gom từng nỗi nhớ mỗi chiều cách xa
Men theo con ngõ xưa qua
Tả tơi vẹt cỏ xót xa héo gầy
Nhớ ngày trên quãng đường này
Chiều thu nghe gió heo may thì thầm
Xa rồi đã mấy chục năm
Không về cũng chẳng lời thăm quê nghèo
Chiến trường dục bước mãi theo
Xa quê xa cả những chiều nhớ thương
Mải đi trên khắp chiến trường
Nhớ quê nắng rãi loang đường chiều quê
Hôm nay có dịp trở về
Tìm em chỉ thấy bốn bề lặng im
Thương em chín nổi mười chìm
Lời thề vương lại - Cánh chim cuối trời
Thời gian dồn hết kiếp người
Lẫn trong thương nhớ vợi vời tình xưa.
Hồ Đình Bắc
22. TA MÃI GỌI VỪNG ƠI!
Tiếc thay hương sắc phai mờ
Con tạo trót đẩy đến bờ vực ngâu
Đã từng chạm phải bể dâu
Theo dòng trôi nổi biết đâu mà lần
Chìa tay bến đục ân cần
Món thơ bày tiệc lần khân giải bày
Lời mặn đắng ly chừng xây
Vần chua chát cụng đưa cay với đời
Say lúy túy gọi vừng ơi!
Đằng sau cánh cửa có ngời lóe tin?
Dừng lại ngay những xập xình
Khép màn diễn cũ
Hết
Mình khóc ta!
Phạm Cúc Vàng
23. NGƯỜI VỀ
Người về cởi áo lại đây
Đắp đêm vào nhớ lòng đầy mùi hương
Người về hồn vía vấn vương
Chân không muốn bước ra đường mà đi
Người về ươn ướt bờ mi
Xa xôi cách trở lấy gì buộc nhau
Người về chiếc bóng theo sau
Xin đừng ngoảnh lại mà nhàu ruột gan
Người về sương khói chưa tan
Em thương vạt áo dặm ngàn lẻ loi
Người về chân cẳng loi nhoi
Kiến bò trong bụng, hồn đòi đi theo
Người về thắt chỉ vòng eo
Buộc lời thề lại rồi treo vào lòng.
Nguyễn Lâm Cẩn
24. TÌNH KHÚC GIAO MÙA
Chưa đông cũng chẳng còn thu
Nắng vàng nhàn nhạt trời mù mù mây
Khi xao xác gió heo may
Khi lành lạnh cứ như ngày mùa đông
Chiều còn một chút ánh hồng
Nghe như lưu luyến sắc bông hoa vàng
Nghe như tình khúc muộn màng
Còn thu nhưng cũng đã bàng bạc sương
Ngập ngừng lòng những vấn vương
Bước chân lững thững trên đường về đâu?
Thời gian lặng lẽ qua mau
Biết thu ở lại có lâu mà chờ
Đông sang liệu có bất ngờ
Lời yêu chưa ngỏ, liệu giờ còn duyên?
Phạm Ngọc Lại
25. CÔ GIÁO NHƯ MẸ HIỀN
Đẹp sao sự nghiệp trồng người
Lòng vui sau những tiếng cười trẻ thơ
Cuộc đời là cả ước mơ
Tâm hồn con trẻ trông chờ tình thương
Lung linh nắng tỏa sân trường
Tâm cô soi sáng con đường em đi
Khó khăn cô chẳng ngại chi
Thay lời của mẹ thầm thì bảo ban
Nghĩa tình sâu nặng chứa chan
Hương thơm ngào ngạt mênh mang giữa đời
Nguyễn Thế Bình
26. TÌM LẠI Ý THƠ
Tôi đi tìm lại ý thơ
Câu trong câu đục câu chờ bóng ai
Ngó vào hun hút đêm dài
Mầm xuân đã lạnh hương đài đã xa
Có còn chăng một câu ca
Thay cây cầu để vượt qua tháng ngày
Sông còn chở chuyến đò đầy
Tôi còn lưu luyến còn hay sang đò
Bến thương bến nhớ hẹn hò
Tình ai nay đã cánh cò sang sông
Tôi đem giọt nắng cuối đông
Đốt cho cháy hết chất chồng si mê
Bâng khuâng một nẻo đi về
Tôi còn một nửa câu thề trong tay
Cô đơn chất một đò đầy
Đêm không còn ấm như ngày có em.
Trúc Đường
27. HƯƠNG ĐỜI
Sinh ra từ mảnh đất quê
Hương đồng gió nội hội về dịu êm
Mẹ cha dạy dỗ lớn lên
Thầy cô dìu dắt ngày thêm trưởng thành
Duyên thầm thơm ngát tình xanh
Ủ hồn văn ngọt, trong lành ý thơ
Dòng đời chở những mộng mơ
Dắt em neo đậu bến bờ tương lai
Trở thành cô giáo Ngọc Mai
Tận tình bên trẻ miệt mài gieo nhân
Ước mơ ngày tháng lớn dần
Thành thi sĩ để dệt vần thơ yêu
Say sưa vẽ những cánh diều
Rộn trời thơ nhuộm thắm chiều quê hương
Sông Hồng, Nhuệ, Đáy... thân thương
Đan vào vần tứ dịu vương nét tình
Gái quê đảm, đẹp duyên xinh
Mang tình lúa, chữ vươn mình bay xa
Thênh thang khát vọng đơm hoa
Hương đời thơm ngát tâm hòa trí ngân
Thời gian nâng níu nhịp chân
Tình cô trò đậm bên vần thơ dưng
Trái đời thơm ngọt chẳng ngưng
Thỏa niềm khát vọng trên từng chặng đi
Dặn lòng đừng ghé sân si
Tròn câu nhân đức, hãy vì ngày mai
Quê hương đổi mới. Tương lai.
Huy hoàng. Trí sáng. Nghĩa, tài vọng vang ...
Nguyễn Thị Ngọc Mai
28. CÔ ĐƠN
Tim cô đơn mãi thành quen
Cửa tâm hồn đã cài then mất rồi
Đêm sâu tỉnh giấc bồi hồi
Dế kêu gọi đất, cóc mời gọi mưa…
Động lòng gió lọt song thưa
Xót xa vết hận, dại khờ vì yêu
Một mình giữa bến cô liêu
Lục tìm thương nhớ những điều vu vơ
Bên tai vẳng một vần thơ
Còn mong ai nữa đứng chờ ngoài hiên
Mắt buồn dõi ánh sao đêm
Một mình tâm sự sương mềm bờ vai
Bần thần đếm khắc canh dài
Bóng mình, cứ ngỡ bóng ai đợi mình.
Vũ Anh Vũ
29. XA VÀ GẦN
Bảo xa thì rất là xa
Cách sông, cách núi, đò qua mấy lần...
Bảo gần cũng thật là gần
Chỉ việc bấm số khi cần gặp ngay!
Nhưng mà im lặng bao ngày
Trót yêu sao nỡ lòng này người ơi?
Nỗi buồn ai thích rong chơi
Chờ nhau tin nhắn đầy vơi không còn
Vườn quê chẳng sợ héo hon
Nhớ nhau vẫn đợi cho tròn mùa trăng...
Đặng Vương Hưng
30. CHỌN CHỒNG
Nhà em vườn rộng rào thưa
Tính em nhút nhát nên chưa lấy chồng
Ngại anh công chức văn phòng
Giấy tờ đùn đẩy lòng vòng hành dân
Ngại anh khí tượng thủy văn
Suốt ngày rỗi việc chỉ bàn mây mưa
Ngại anh phòng thuế cò cưa
Lúc nào cũng trách em chưa đóng tiền
Ngại anh máy xúc làng bên
Suốt ngày ủi xuống ủi lên mệt người
Ngại anh bưu điện hẹp hòi
Hàng em còn xịn cứ đòi dán tem
Ngại anh cảnh sát tuần đêm
Cứ chăm chắm giữ đèn pin của mình
Ngại anh địa chính nhiệt tình
Cứ đòi đo vẽ linh tinh mệt phờ
Ngại anh cầm lái ô tô
Đôi khi sướng quá ảnh rồ thả ga
Ngại chàng công chức thanh tra
Gườm gườm xét hỏi người ra kẻ vào
Thương thay phận gái má đào
Mai kia em biết sẽ vào tay ai. ?
Lê Hải Châu
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet