11. THẦM MONG
Xuân xanh chẳng được bên nhau
Xế chiều nhớ lại thấy đau trong lòng
Ai xui anh bước ngược dòng?
Để cho nước phải xuôi lòng sông sâu
Vẳng nghe câu lục thêm sầu
Còn câu bát vẫn bắc cầu vấn vương
Bao nhiêu nỗi nhớ niềm thương
Em như con nhện giữa đường mắc tơ
Sông sâu còn có bến bờ
Người đi đi mãi biết giờ nơi đâu?
Hãy đem Lục bát bắc cầu
Để tìm lại mối tình đầu... năm xưa...
Kiều Việt
12. LÂU ĐÀI TÌNH
Người đan cài những trầm tư
Phố hoa lối mộng thơm như rắc tình
Lạc vào chìm nổi ba sinh
Đời mang ghi trọn bóng hình hai ta
Giấu trong khóe mắt mi ngà
Đôi dòng lệ mặn cứ nhòa nhòa rơi
Gần nhau chẳng lệch núi đồi
Sợ chi khuất gió sao trời nhả châu
Dẫu cho nắng dãi mưa dầu
Ta cùng xây đắp một lâu đài tình.
Lại Quốc Biểu
13. TÔI VÀ ĐÊM
Đêm nằm gửi mộng con sông
Chờ chiêm bao tới thả dòng hoa đăng
Mượn em gương lược tuổi rằm
Chải ngày tháng của trăm năm bên đời
Đêm cầu xin gió trùng khơi
Đừng mang bão tố nặng lời đại dương
Để hoa còn điểm hạt sương
Cho tôi nhan sắc về nhường lại em
Đêm còn hương của mùa sen
Dù xa em vẫn là em mộng đầu
Bóng mây nhật thực qua cầu
Nỡ che ký ức nhiệm mầu của tôi
Đêm giờ đêm đã xa xôi
Con chim cánh cụt bước đời mộng du
Ngó quanh bốn phía sa mù
Vách khuya đèn lạnh ngồi thu bóng mình
Tôi và đêm mãi không hình
Thức cùng giấc ngủ tội tình đơn thân.
Mai Việt
14. ĐIỀU CÙNG CHIA SẺ
Cùng về với bạn ngày xưa
Lại nghe chão chuộc đêm mưa não lòng
Ao làng mặt nước gương trong
Vẳng lên thành vệt... bộn dòng âm thanh
Chảy tràn tôi, đẫm nơi anh
Cạn đêm tiếng chuộc cộm hằn trong nhau
Hiện về năm tháng buồn đau
Gội sương nhuộm nắng thân nhàu cỏ may
Rượu nâng mời bạn uống say
Dâng va... nghèn nghẹn mắt cay sững sờ
Còn không! tiếng chuộc trong mơ
Cho ta sưng tấy hồn thơ đất làng
Bùa mê ta - bạn đã mang
Uống thêm chếnh choáng, quáng quàng đêm mưa
Uống say thương lắm ngày xưa
Vần thơ ngây dại hồn đưa lối vào.
Vũ Bá Lễ
15. LẬP ĐÔNG
Đến ngày tiết đã lập đông
Anh về trải chút nắng hồng cho em
Gió khô se lạnh chưa quen
Nhớ quàng khăn cổ áo len thêm vào
Mùa đông cái gió khát khao
Thấu da buốt thịt ngọt ngào con tim
Bầu trời vắng những cánh chim
Khung khung vân vũ đi tìm bình minh
Lời thề hai đứa chúng mình
Con tim cháy bỏng ôm hình bóng xưa
Trời đang lấm tấm hạt mưa
Em ơi nói nhỏ anh đưa nắng về
Nguyễn Văn Kết
16. HÃY VỀ NGƯỜI ƠI!
Phất phơ ngọn gió bên đồng
Cánh chim mải chở mênh mông về trời
Hững hờ mây, núi bồi hồi
Nỗi niềm giấu cạn, li bôi dâng đầy…
Thu sang vạn vật đổi thay
Vàng ươm sắc nắng heo may dệt mùa
Bến sông thôn nữ say sưa
Vục tìm kí ức ai vừa bỏ quên.
Hỡi người lữ khách “ Không tên”
Hãy về, thu đợi bên miền sông quê.
Đừng như cánh sóng mải mê
Xuôi dòng quên cả lối về người ơi!
Nguyễn Thị Ngọc Mai
17. TRĂNG CAM LÂM
Một chiều về lại Cam Lâm
Đi tìm tháng chín gió dầm dề mưa
Đâu rồi cái thuở ngày xưa
Chăn trâu, cắt cỏ, những mùa lội sông?
Tuổi thơ đốt khói ngập đồng
Thả diều mây trắng bềnh bồng ca dao
Hẹn cùng cổ tích trăng sao
Đuổi bầy đom đóm lạc vào đêm mơ.
Ngõ tre còn đó dại khờ
Ai xa ai tiễn, ai chờ ai yêu?
Câu thề giờ đã rong rêu
Càng năng gặp gỡ càng nhiều dửng dưng.
Thì thôi trả hết quay lưng
Vầng trăng giữ lại để đừng quên quê
Người đi cỏ ướt chân đê
Nhớ trăng lại nhớ nẻo về Cam Lâm...
Nha Trang 2013
(Tập thơ Huyền Thoại Người Lái Đò - NXB Hội Nhà Văn năm 2013)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
18. CHỐN QUÊ
Quê mình vẫn đấy quê ơi..!
Bánh đa bánh đúc của thời trẻ thơ
Từ xa xưa đến bây giờ
Vẫn đồng lúa chín vẫn bờ dâu xanh
Thảo thơm khoai mía ngọt lành
Vẫn cong câu hát mái đình rêu phong
Diều ai chao gió tầng không
Nón ai thả dáng triền sông cải vàng
Nắng mưa lật cánh đồng làng
Đem về ngô lúa mùa màng sắn khoai
Vẫn quê mình đấy quê ơi..!
Mà sao khê mặn mồ hôi mẹ thầy..!
Nguyễn Bản
19. KHOẢNH KHẮC...
Sáng nay đông đã về rồi
Đêm qua thu tiếc vẫn ngồi ngẩn ngơ
Cánh đồng hoa cúc xác xơ
Cải ngồng vàng lá bên bờ ao quê
Nàng đông bẽn lẽn rụt dè
Hải Đường chưa dám lập lòe lửa bông
Tích ta tích tích tầng không
Ngang trời đàn én trốn đông vội vàng
Tiễn thu em chẳng kịp sang
Đón đông đợi chuyến đò ngang anh chờ . . .
Nguyễn Duy Khương
20. YÊN TỬ
Hoàng hôn về chốn Bồng Lai
Trời cao bóng núi trải dài khói sương
Mây ngàn nhuộm ánh tà dương
Hàng tùng đá gội bên đường suối reo
Mái chùa vách núi cheo leo
Chiều loang Tháp Tổ lan theo bóng chiều
Niết Bàn một cõi phiêu diêu
Trầm ngâm dáng Phật trên nền trời cao
Lòng trần một thoáng tiêu dao
Chuông chùa lá đổ xôn xao đất trời
Giật mình tỉnh giấc mơ trôi
Giữa phù vân bỗng rạng ngời sắc xuân…
Nguyễn Cường
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet