31. THU CHIỀU
Thu chiều ngõ vắng xốn xang
Rêu già khoác ấm cổng làng ngày đông
Nâng tay hái ngọn gió ngồng
Vầng mây tấp bóng lên vồng ngực quê
Đất nghèo nuôi dưỡng đam mê
Khúc đồng dao lại ùa về tuổi thơ
Xoe tròn nụ nắng ngẩn ngơ
Trinh nguyên ơi. Cửa khép hờ. Đợi nhau.
Lại Quốc Biểu
32. ĐI TÌM
Tìm nguồn nước chảy từ đâu
Mà thành biển rộng, sông sâu vô bờ
Tìm đêm vắng ủ giấc mơ
Chắp sao cho được vần thơ để đời
Tìm sao được thật con người
Không màng danh lợi vẫn cười vô tư
Vào chùa hỏi Phật, tìm sư
Cà sa có phải bùa trừ sân si
Tìm trong mỗi bước ta đi
Giàu, nghèo, thiện, ác được gì mai sau
Tìm trong tím tái nỗi đau
Đo nhân tâm rõ trong nhau tình người
Tìm trong cung bậc cuộc đời
Vô danh hồn mãi sáng ngời ánh sao
Tìm trong thanh kiếm ngọn đao
Phù điêu dấu tích anh hào thuở xưa
Đi tìm trong nắng trong mưa
Lời ru của mẹ như vừa đâu đây
Tìm rừng mà xót thương cây
Vì sao đất lở nhà xây dập vùi
Tìm nơi quán gió chợ giời
Chữ tâm người bán được thời bao nhiêu
Tìm xem cái giá chữ yêu
Sao người chấp cả trăm chiều gió giông
Đất trời một cõi mênh mông
Lòng ta tự nhủ nếu không đi tìm.
Phương Mâu
33. ĐẾM GIỌT THỜI GIAN
Lặng ngồi đếm giọt thời gian
Sớm mưa chiều nắng... lệ tràn ướt mi
Kiếp người sinh tử biệt ly
Xuân xanh rồi cũng hết thì... nhạt phai!
Dại khôn... năm rộng tháng dài
Mẹ cha lặn lội ban mai, xế chiều
Thân gầy hình bóng liêu xiêu
Góc quê rơm rạ nồi niêu một đời!
Lấm bùn nón rách áo tơi
Có hay mới hiểu nỗi đời xót xa!
Đất dày nghĩa mẹ công cha
Cao xanh trả hết... can qua kiếp người?
Con ngồi nhặt bóng chiều rơi
Ngậm ngùi thương phận mồ côi... nỗi thầm!
Phạm Tự
34. TIẾNG ĐÀN AI GẢY TRONG ĐÊM
Còn gì đâu nữa mà mong
Từ trong sâu thẳm cõi lòng nát tan
Lá hoa rụng xuống đêm tàn
Khắp trong một cõi trần gian mịt mờ
Cung đàn lỗi nhịp đường tơ
Hồn hoang trinh nữ mấy bờ lách lau
Mấy lần thêm xót thương đau
Chỉ còn trắng xóa một màu gió sương
Thức năm canh mộng đêm trường
Ngàn năm một cõi vô thường gió mưa
Thôi đành nhắm mắt sa đưa
Đời dài cũng đã quá trưa sang chiều
Lấy chồng đâu phải vì yêu
Mà thương con sáo dám liều sang sông
Có còn ai nhớ ai không
Bồng bồng bống bống bồng bông... ru hời !
Đồng Kế
35. LỘC TRỜI
Lộc trời đâu phải phù vân
Sẻ chia nhau ở cái tâm tình người
Đôi dòng tặng bạn cho vui
Sẻ chia nhau với những lời động viên
Lời thơ đâu phải bạc tiền
Quý nhau trao gửi niềm tin muộn màng
Cuối thu, đông sắp sửa sang
Tịch viên pháo nổ râm ran trừ tà
Xuân về cây cỏ lá hoa
Ngát hương đồng nội bướm là, ong ve
Tàn xuân nóng nực ngày hè
Tàn thu le lói nắng khoe đông về....!
Nguyễn Ngọc Đấu
36. NỢ DUYÊN
Khôn ngoan sắc sảo người ta
Em còn vụng dại bởi là gái quê
Nào đâu hương sắc bùa mê
Sáng ra bờ rẫy chiều về bến sông
Bùn non thay phấn làm hồng
Chân trần lội ruộng cấy trồng sớm trưa
Trời cho thương nhớ hôm xưa
Trái tim đủ nhịp để vừa biết yêu
Người còn thương nhớ bao nhiêu
Em còn thương những buổi chiều nắng mưa!
Nguyễn Quỳnh
37. HỐI HẢ ĐÊM TRĂNG
Sao thì bận đính kim cương
Trăng thì đang vội mang gương dát vàng
Còn tôi mải gỡ tóc nàng
Rối tung vì gió phũ phàng đánh ghen
Phạm Hải
38. GHEN
Cài khuy áo ngực em ơi
Lẳng lơ là lũ gió trờl... anh ghen
Trăng du đãng cứ mon mem
Biết đâu đấy nhớ cài then cửa tình
Phạm Hải
39. TRĂNG TRÊN MẶT HỒ
Cá làm nước vỡ trăng tan
Sóng lăn tăn gợn vàng lan mặt hồ
Tóc em gội nước hương nhu
Làm cho ngát cả đêm thu trăng đầy
Phạm Hải
40. ĐÒI NỢ
Ai ra bãi Trước thì ra
Còn ta , ta đợi người ta chưa về
Để ta đòi nợ lời thề
Người ngày xưa đã trả về ngày xưa
Phạm Hải
--------------------------------------------------
Ghi chú: ảnh minh họa sưu tầm từ internet